Mấy ngày lênh đênh trên biển không có biến cố gì, khoảng cách khu vực cực bắc mà Chương Từ Di đã nói càng lúc càng gần.
Lúc này, Chương Tử Di một lần nữa đi tới, dừng ở trước mặt của Trần Viễn, mỉm cười nói ra.
“Trần Viễn, mấy ngày hôm nay thời tiết vô cùng thuận lợi, theo tính toán của thuyền trưởng, thì hơn một ngày nữa sẽ đến nơi. Anh cần để cho chúng tôi chuẩn bị gì không?”
Vừa nói, Chương Tử Di vừa nheo lại một bên mắt, nhìn lấy Trần Viễn, trêu chọc. Nghe thế, Trần Viễn lập tức liền lắc đầu đáp.
“Không có, tôi cũng không có thứ gì cần để chuẩn bị. Nếu không có việc gì, tôi phải trở về tiếp tục tu luyện đây!”
Nói xong, Trần Viễn cực kỳ dứt khoát xoay người rời đi. Mà nhìn thấy một màn này, lông mày của Chương Tử Di hơi hơi nhíu lại một cái. Bất quá, rất nhanh lông mày của cô liền dãn ra, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười hết sức quỷ dị.
Đối với những chuyện này Trần Viễn cũng không quá để ý. Mấy ngày hôm nay, sau khi kiểm tra một hồi truyền thừa vẫn còn đang lưu lại ở trong Tiên Cung. Trần Viễn đột nhiên phát hiện ra còn có một ít đồ vật vô cùng thú vị. Thế nên, mấy ngày nay phần lớn thời gian anh đều nghiêm túc nguyên cứu truyền thừa, cũng rất ít khi cùng với mấy người Chương Tử Di nói chuyện với nhau.
Nhưng mà, ngay khi Trần Viễn dự định lần nữa ngồi xuống tu luyện. Lúc này, vị trí chỗ ngồi của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/1894874/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.