Phía sau mặt dây chuyền viết chữ gì à? Tất nhiên là viết hai chữ “Trọng Viễn” rồi!
Nghĩ đến đây, Mạnh Ân không kìm được hơi sốt ruột.
Nếu bị người khác biết quan hệ giữa mình và Hàn Trọng Viễn, nhất định sẽ gây ảnh hưởng xấu đến Hàn Trọng Viễn.
Mạnh Ân không muốn gây phiền phức cho Hàn Trọng Viễn, nhưng bây giờ…
Tất nhiên, có lẽ cậu cả nghĩ rồi. Hai chữ “Trọng Viễn” ấy không chỉ có nghĩa là Hàn Trọng Viễn, dù cho có người nhặt được mặt dây chuyền của cậu, chắc cũng chẳng đến nỗi liên tưởng linh tinh.
Nghĩ thế, Mạnh Ân thả lỏng hơn rất nhiều, nhưng mấy ngày trôi qua mà mặt dây chuyền của cậu vẫn mất tăm.
Đeo lâu ngày, Mạnh Ân đã có tình cảm với mặt dây chuyền đó. Bây giờ trên cổ không có gì cả, lúc nào đưa tay lên chạm vào cũng thấy trống không, cậu cảm thấy rất không quen.
“Lần sau anh mua cái tốt hơn cho em.” Hàn Trọng Viễn an ủi.
“Không cần đâu, thật ra em là đàn ông, cũng không cần đeo trang sức gì cả.” Mạnh Ân nói, tuy nói vậy nhưng rõ ràng vẫn buồn, thậm chí ngay cả lúc nấu cơm cũng chẳng còn hào hứng.
Hàn Trọng Viễn đăng nhập vào clone, không kìm được than vãn: “Honey nhà mình mất đồ, mấy hôm nay tâm trạng không vui, tâm trạng mình cũng không vui…”
Bên dưới lập tức có bình luận, cái tên cuồng ngược FA nhà anh đủ rồi đó, chuyện bé tí như mất đồ tâm trạng không vui mà cũng lấy ra show được, đúng là đáng ghét!
Nhưng mà họ cũng tự ngược đãi mình thật đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-huu-trong-bao/1334647/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.