Tuy bây giờ Hàn Trọng Viễn là chủ tịch Duyên Mộng, nhưng hắn giao rất nhiều công việc cho Tề An An hoặc người khác, bản thân mình thì toàn thích lượn qua lượn lại bộ phận kĩ thuật.
Có một số kiến thức nếu cứ không làm mãi rồi cũng sẽ quên, hắn không muốn mình trở nên bi đát như thế, nên thậm chí sau đó còn dùng kĩ thuật hacker đả kích mấy lập trình viên của công ti.
Hôm nay Hàn Trọng Viễn cũng làm như thế, khiến cả đám cấp dưới rên rỉ ầm ĩ. Nhưng không thể không nói, cũng vì vậy mà họ càng khâm phục Hàn Trọng Viễn hơn.
Người đến Duyên Mộng làm việc, ban đầu có rất nhiều người không phục khi Duyên Mộng nói người nghiên cứu di động Mộng Tưởng chủ yếu là Hàn Trọng Viễn.
Trong mắt họ, Hàn Trọng Viễn không lớn tuổi, lại chỉ tốt nghiệp Trung học, chẳng thấy tài giỏi gì cả. Lời ca ngợi ở bên ngoài, chưa biết chừng chỉ vì nể mặt mẹ của hắn…
Nhưng mà…
“Kĩ thuật của boss lợi hại quá đi, không biết ngài ấy luyện sao mà ra được thế nữa.”
“Phải đó, tui có thúc ngựa chạy cũng không bằng boss lớn á!”
“Hình như hôm nay tâm trạng ngài ấy không tốt lắm? Làm sao thế nhỉ?”
“Mỗi tháng boss lớn đều có mấy ngày không vui như vậy!”
Bỗng nhiên hai chữ “Ha ha” thình lình xuất hiện trong nhóm chat. Đám người vốn đang nói chuyện trời đất nhìn thấy dòng tin này, nháy mắt nín lặng.
Tại sao boss lớn lại ở trong nhóm?!
Sau khi dạy dỗ đám cấp dưới một phen, Hàn Trọng Viễn gọi Trần Cảnh Đường đến.
“Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-huu-trong-bao/1334646/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.