Edit: Sơn Tra
"Cố Tùy!" Cú đạp bất ngờ làm cho toàn bộ người ở hiện trường choáng váng, Hứa Khuynh là người đầu tiên phản ứng lại, cũng là người đầu tiên dám phản ứng, tiến lên, khom lưng đỡ Ngô Thiến dậy.
Ngô Thiến "phi phi phi" vài cái, phun số cỏ trong miệng ra, ngay sau đó duỗi hai tay vòng qua eo Hứa Khuynh, gào lên: "Hu hu hu hu, Khuynh Khuynh, Khuynh Khuynh, tôi ngã đau quá đi thôi, anh ta không phải người, cô đánh chết anh ta đi, hu hu hu hu…"
Trên đỉnh đầu vẫn còn cắm vài cọng cỏ.
Hứa Khuynh vỗ vỗ lưng Ngô Thiến, thoắt cái nhìn về phía Cố Tùy, Cố Tùy vẫn duy trì tư thế vừa nãy, một bàn tay đáp trên đầu gối, bàn tay khác chống trên cỏ, chân dài thẳng tắp, có mấy phần bừa bãi.
Anh mím môi mỏng nhìn Hứa Khuynh, một giây sau, có chút chột dạ mà cúi người qua, duỗi tay muốn kéo váy Hứa Khuynh.
Bộp.
Hứa Khuynh hất tay anh ra.
Cố Tùy đột nhiên nâng mắt, tàn nhẫn giấu nơi đáy mắt dâng trào lên.
Hung hăng mà đối mặt với Hứa Khuynh.
Trong mắt toàn là cảnh cáo.
Em dám nhảy kiểu đó sao? Em dám!
Hứa Khuynh không yếu thế chút nào, Ngô Thiến vốn dĩ đang ở trong lồng ngực cô gào khóc, vừa quay đầu đã đối diện với ánh mắt đó của Cố Tùy, thanh âm trong cổ họng cũng không có cách phát ra, ngượng ngùng thu hồi tầm mắt, tiếp tục ôm Hứa Khuynh mà thút thít, dáng vẻ như rất đau.
Về phần những người khác, căn bản cũng không dám phát ra tiếng, không khí giằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon/420035/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.