Vy Vy cười gượng , một lời không hợp liền phải kết hôn sinh con .
“ Tôi chỉ . . . Tò mò mà thôi . ”
“ Chỉ là tò mò ? ” Phó Hàn Tranh cười như không cười .
Vy Vy gật đầu lia lịa , “ Thật sự chỉ là tò mò thôi , không hề nghĩ tới chuyện chia tay . ”
Chỉ cần còn ở Trung Quốc thì cô còn nằm trong lòng bàn tay anh , chuyện chia tay không phải là chuyện cô muốn là được .
“ Tò mò cái gì ? ” Phó Hàn Tranh ung dung truy vấn .
Vy Vy xoay người , nằm đối mặt với anh , “ Tôi chỉ cảm thấy chẳng có loại thích nào mà vô duyên vô cớ được , hoặc là vì tiền tài , hoặc là vì sắc đẹp . ”
“ Nếu vì tiền tài thì anh nhiều tiền hơn tôi , nếu là vì sắc đẹp thì hai chúng ta ngủ cùng giường bao lâu như vậy mà tôi chưa thấy anh tỏ ra hứng thú bao giờ . Vì vậy tôi tự nhiên phải thấy tò mò tại sao anh lại thích tôi rồi . ”
Phó Hàn Tranh thích thú nghe cô lấy cớ , ý vị sâu xa mà cười , “ Cho nên , em đang bất mãn chuyện tôi không cho em được hưởng “ tính phúc * ” ? ”
* Tính phúc : chuyện XXX . “ Không phải ! ”
Vy Vy kiên quyết phủ nhận , anh có thể đừng bẻ cong trọng điểm được không ?
“ Vậy sao em lại nhận định tôi không có hứng thú ? ”
Anh nói xong liền tóm lấy tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538509/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.