Trong bóng đêm , khoảng cách gần sát làm hơi thở của hai người quấn lấy nhau .
Vy Vy cắn chặt răng , vốn dĩ cô cảm động vì Phó Hàn Tranh chạy từ xa tới đây chúc mừng sinh nhật , nhưng đã bị nụ hôn của anh làm cho biến mất tăm .
Phó Hàn Tranh chờ mãi không thấy cô phối hợp , lập tức vươn tay , luồn vào chiếc áo thun của cô , khiến cô sợ hãi mà vô thức hé miệng .
Nụ hôn anh mạnh mẽ mà triền miên , cô chỉ có thể đứng đó để mặc anh cần anh cứ lấy .
Một tay cô tóm lấy bàn tay đang vuốt ve vòng eo cô của anh , cô không dám mặc kệ cho anh sờ , sợ nếu cứ để mặc anh thì thể nào cũng xảy ra chuyện lớn .
Nhưng mà môi lưỡi anh tựa như bình rượu ngon thơm nồng , càng hôn càng khiến cô say mê trong đó . . .
Một lúc lâu sau , Phó Hàn Tranh mới rời môi cô , ôm chặt cô trong lòng , cúi đầu hôn lên tóc cô . Hơn một tháng nay , mỗi ngày chỉ có vài phút gọi điện ngắn ngủi vào buổi tối , giờ phút này , cuối cùng anh cũng có thể ôm cô vào lòng , anh thực sự không muốn buông ra dù chỉ một giây .
Vy Vy rúc đầu vào lòng anh , để mặc anh ôm mình , “ Cám ơn anh vì đã tới đây ăn sinh nhật với tôi . ”
Mặc dù , hôm nay cũng không phải là ngày sinh nhật thực sự của cô . Anh vừa tan tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538508/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.