Trong nhà ăn , Phó Hàn Tranh nhìn Vy Vy đi vào trong toilet , mặt mày như đang suy tư gì , sau đó , gọi một cuộc điện thoại , “ Hôm nay Tần Luật có tới trường không ? ”
Vệ sĩ phụ trách âm thầm bảo vệ Vy Vy trả lời , “ Hôm nay cậu Tần không đi học ạ . ”
Phó Hàn Tranh cúp máy , mày càng nhíu chặt hơn .Nếu không phải gặp Tần Luật thì phản ứng của cô hôm nay . . . Thật sự quá khác thường .
Phó Thời Khâm thỏa mãn mà cắn một miếng bánh donut to hỏi , “ Sao thế anh , Tần Luật lén gặp Mộ Vy Vy ở trường à ? ”
“ Không phải . ”
“ Không phải thì sao trông anh rối rắm thế kia ? ”
Phó Hàn Tranh nói , “ Cô ấy có vẻ . . . chột dạ , khẩn trương . ”
“ Chột dạ ? Khẩn trương ? ”
Phó Thời Khâm ăn xong miếng bánh trong tay , xoa xoa tay nói , “ Nếu thế thì chắc chắn có nam sinh nào đó theo đuổi cô ấy rồi , cô ấy xinh đẹp , như thế mà , chắc chắn có nhiều nam sinh thích lắm . . . ”
Phó Hàn Tranh liếc mắt ra hiệu bảo anh ta nói tiếp .
Phó Thời Khâm lấy khăn giấy lau miệng , nghiêm túc phân tích cho anh trai mình , “ Anh nghĩ lại mà xem , người ta mới mười bảy mười tám tuổi , nếu thích thì đều thích kiểu “ tiểu thịt tươi ” thôi , còn anh là loại “ thịt khô già ” ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538423/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.