Vy Vy ngồi một mình trên bến xe rất lâu mới bình tĩnh rời khỏi , tìm một hiệu thuốc gần đó rồi mua que thử thai . Cô mới rời khỏi hiệu thuốc thì di động reo lên , cô vội vàng mở máy , giọng nói trầm thấp của người đàn ông nào đó vang lên . “ Ở đâu ? ” “ Đang chuẩn bị về . ” Phó Hàn Tranh nghe được giọng nói có phần run rẩy của cô , trầm ngâm trong chốc lát rồi nói , “ Em đang ở đâu , tôi tới đó ngay . ” “ Không cần , tôi đang bắt xe rồi . ” Vy Vy chột dạ nên giọng nói càng run hơn . Phó Hàn Tranh trầm giọng nhắc lại lần nữa , “ Em đang ở đâu ? ” Vy Vy buồn bực , dù cô không nói thì người được sai tới bảo vệ cô chắc chắn cũng sẽ báo cho anh biết , vì vậy , cô đành thành thật nói vị trí của mình cho anh . Hơn mười phút sau , một chiếc Bentley màu đen dừng lại bên đường , cô mở cửa , ngồi lên xe . Phó Hàn Tranh đang nói chuyện điện thoại với ai đó , vài phút sau mới cúp máy , sau đó quay sang , cặp mắt sắc bén đánh giá thiếu nữ bên cạnh , trông cô có vẻ ủ rũ , “ Mất hứng ? ”
“ Không phải , tôi bị trúng gió nên hơi đau đầu . ” Vy Vy chột dạ , bàn tay cầm túi xách lặng lẽ siết chặt vài phần . Vừa nói xong , một bàn tay ấm áp đặt lên trán cô , xác định cô không bị sốt mới thả tay xuống , ấn đầu cô tựa lên vai mình . “ Một lúc nữa mới về tới nhà , em ngủ một lát đi . ” Vy Vy chỉnh lại dáng ngồi , ôm chặt lấy chiếc túi xách có que thử thai bên trong , âm thầm cầu nguyện kết quả kiểm tra sẽ không giống như suy đoán của cô . Mộ Vy Vy định hại chết cô đây mà , đã để lại cho cô một cục diện rối rắm như vậy , giờ còn cho cô một đứa bé , cô sắp bị cô gái này hại chết rồi . Hai người trở lại chung cư Cẩm Tú , Từ Khiêm mới vừa đỗ xe , Vy Vy đã vội vàng mở cửa xe đi xuống . Phó Hàn Tranh xuống xe , nhìn bóng dáng vội vã của thiếu nữ , cặp mắt đen hơi nhíu lại . Vy Vy lên tầng trước , vừa vào cửa liền lao về phòng định giấu que thử thai đi , ai ngờ lại đâm sầm vào Phó Thời Khâm , người đang cầm một ly ca cao nóng , ca cao bắn hết lên người cô . “ May mà tôi để nguội bớt mới cầm lên , nếu không cô chết vì bỏng rồi đấy . ” Vy Vy vẩy vẩy vết bẩn trên áo , nhìn chiếc bánh donut tươi ngon trên bàn , khóe miệng giật giật , “ Anh là đàn ông mà lại ăn đồ ngọt , biến thái à ? ” “ Tôi phải xin nghỉ nửa giờ đi xếp hàng mới mua được đấy , vốn đang định cho cô hai cái , nhưng giờ không cho cô ăn nữa . ” Phó Thời Khâm nói xong liền cầm lấy cái khay đựng bánh donut đi .
Vy Vy về phòng , khóa cửa lại , lấy que thử thai trong túi ra , thấp thỏm mà thở dài thườn thượt . Cô đang nghĩ nên kiểm tra kiểu gì mới không bị hai người này phát hiện thì có tiếng gõ cửa vang lên . “ Vy Vy , có bữa tối rồi . ” Vy Vy cất que thử thai vào trong túi xách , kéo khóa lại mà vẫn không yên tâm , vội vàng cất cái túi vào trong tủ quần áo , sau đó mới đi thay quần áo rồi ra ngoài ăn cơm . Hai người ăn cơm , Phó Thời Khâm thì ăn donut và uống ca cao nóng . Cô nhìn anh ta mà nhíu mày lại , anh ta ăn nhiều như vậy không sợ bị tiểu đường sao ? Phó Thời Khâm liếc cô một cái , “ Muốn ăn cũng được thôi , lần trước cô nướng bánh quy cũng rất ngon , lần sau cô nướng cho tôi , nhưng phải ngọt hơn lần trước một chút ...” Phó Hàn Tranh lẳng lặng liếc xéo anh ta một cái , Phó Thời Khâm giật thót cả mình , vội vàng chân chó sửa miệng , “ Ý tôi là , nếu sau này cô mà nướng bánh quy cho anh tôi thì tiện thể chia cho tôi một ít . ” Đúng đúng đúng , anh trai còn chưa bảo cô làm bánh cho thì người em trai như anh ta sao dám bảo cô làm chứ ? Vy Vy trầm mặc không lên tiếng , ăn tối xong liền về phòng , cầm một bộ quần áo ở nhà có bọc que thử thai bên trong vào toilet .
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]