Cánh tay đang cầm ly của Vy Vy run run , nghe tiếng bước chân của Phó Hàn Tranh càng ngày càng gần , vẫn ngồi yên tại đó không cử động , giống như đã hóa đá .
Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên bỏ đồ ăn trong tay xuống , đứng lên cung kính chào hỏi Phó Hàn Tranh .
“ Chú Phó , chúng cháu đến thăm Vy Vy , đã làm phiền chú rồi . ”
Sắc mặt Phó Hàn Tranh càng đen hơn , nhìn người con gái với vẻ mặt chột dạ ngồi đó , khóe môi nở nụ cười nghiền ngẫm , “ Tôi cũng không biết , từ lúc nào mà em kính tôi , yêu tôi ?”
Vy Vy cười gượng , “ Lòng cháu kính chú , thương chú mà , chú Phó . ”
Anh lớn hơn cô mười tuổi , gọi một tiếng chú cũng không có gì sai . Phó Thời Khâm cố gắng nhịn cười , nhịn tới bụng cũng thấy đau .
Từ khi Phó Hàn Tranh bước vào cửa , Lạc Thiên Thiên và Kỷ Trình liền cảm thấy bầu không khí có chút áp lực , ngồi yên một chỗ , đồ ăn cũng không dám ăn , càng không dám nói lời nào .
Hai người liếc nhau một cái , cuối cùng quyết định chạy là thượng sách . “ Vy Vy , bọn mình còn phải luyện đàn chuẩn bị cho buổi thi năng khiếu , bọn mình về trước nhé . ”
“ Không phải nói ăn cơm chiều xong mới đi sao ? ” Vy Vy hỏi .
Kỷ Trình không ngừng cười khổ , khí thế của Boss Phó mạnh mẽ như vậy , hai người bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538414/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.