Từ bệnh viện trở lại chung cư đã là mười giờ đêm . Cô trở về phòng thay bộ quần áo ngủ rộng rãi , nhìn thấy trên tay lưu lại vết máu , xoay người đi vào toilet .
Chân vừa mới bước vào , Phó Hàn Tranh đã theo vào ngay sau đó . “Muốn làm gì ? ”
“ . . . Rửa tay . ”
Phó Hàn Tranh bế cô ngồi lên bồn rửa tay , xắn tay áo ngủ của cô lên , lấy khăn lông thấm nước rồi vắt khô , sau đó lau máu trên tay cô .
Sau khi lau tay cho cô xong , anh giặt khăn mặt , lau đi bụi bẩn trên mặt cho cô .
“ . . . Cảm ơn . ” Cố Vy Vy không hiểu sao lại có cảm giác mình là con gái anh .
Phó Hàn Tranh bỏ khăn mặt xuống , bình tĩnh nhìn cô gái ngồi trên bồn rửa tay , đôi mắt đen thâm thúy mà dịu dàng , “ Vy Vy , chuyện tối hôm nay tôi không muốn có lần thứ hai . ”
Dọc đường đuổi theo cô , anh đã được nếm trải cảm giác khẩn trương và sợ hãi chưa từng có .
Vy Vy mím môi trầm mặc một lúc , thoải mái cười nói , “ Hôm nay là ngoài ý muốn , hơn nữa chỉ là vết thương nhỏ mà thôi . . . ”
“ Hay là em muốn tôi phải người giám thị em 24 / 24 ? ” Phó Hàn Tranh lạnh giọng cắt đứt lời cô .
Ý cười nơi đáy mắt của Vy Vy thu lại , đôi mắt trong trẻo chứa một tầng sương lạnh ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538410/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.