Phó Thời Khâm đang ngậm một miếng mì lớn trong miệng, lập tức trợn mắt há hốc mồm, ngây ngốc nhìn Phó Hàn Tranh khi anh nói ra câu nói kinh người vừa rồi.
Anh trai à, màn “lái xe” này của anh nhanh quá đấy!
*Lái xe: cách nói tán tỉnh/ trêu chọc trong ngôn ngữ mạng Trung Quốc.
Phó Hàn Tranh hỏi xong, vô cùng lãnh đạm trở về phòng làm việc cứ như lời nói vừa rồi căn bản không phải anh nói vậy.
Cố Vy Vy sống không còn gì luyến tiếc mà vỗ trán, cái nhà này mặc dù rộng lớn lại thoải mái, nhưng thật sự không thể ở lại được nữa.
Phó Thời Khâm hút sợi mì, cười bỉ ổi hỏi, “Vậy rốt cuộc anh tôi ngon hay không ngon?”
“Cút!”
Cố Vy Vy vùi đầu ăn hết bát mì, ăn xong đặt bát xuống liền đứng dậy về phòng, nhất quyết không bước khỏi phòng dù chỉ nửa bước.
Phó Thời Khâm ăn xong rồi còn không quên vơ vét bánh bích quy cùng đồ ăn vặt của cô vào phòng làm việc, vừa ăn vừa tám chuyện, “Anh, nói thật, anh đã sớm biết Mộ Vy Vy không xấu rồi phải không?”
Phó Hàn Tranh vùi đầu vào công việc, không để ý tới anh ta.
Phó Thời Khâm gặm miếng bánh bích quy, tiếp tục phân tích, “Cho nên, người trước giờ không chạm vào phụ nữ như anh mới quyết định “dục cự hoàn nghênh*” rồi “thuận nước đẩy thuyền” ngủ với Mộ Vy Vy…”
*Dục cự hoàn nghênh: giả bộ cự tuyệt nhưng cuối cùng lại hoan nghênh, làm điệu bộ.
Phó Hàn Tranh nghe được bốn chữ “dục cự hoàn nghênh”, ánh mắt lạnh lẽo âm u
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538344/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.