Ngó thấy khuôn mặt vô cảm của Tô Thắng nhìn mình chằm chằm, Tô Thần Dật nuốt nước miếng, ngón tay vô thức vò vạt áo. Từ sau khi Tô Thần Dật kêu tiếng "sư phụ" kia, trong phòng ăn không có ai lên tiếng, ngay cả Cố Tấn Dương cũng nhìn Tô Thần Dật với vẻ kinh ngạc ngờ vực.
Một lúc sau, Tô Thắng mới mở miệng đáp lại: "Cả đời Tô Thắng này chỉ có một đứa học trò, nhưng người đó không phải cậu."
Nghe được câu này Tô Thần Dật tự dưng cảm động, lúc còn nhỏ y từng hỏi Tô Thắng tại sao ông không để mình kêu ông là cha, lúc đó Tô Thắng mới nói với y rằng, đời này ông không cần con cái, nhưng ông có thể đảm bảo rằng Tô Thần Dật sẽ là học trò duy nhất của mình, cũng là người thân duy nhất. Khi đó Tô Thần Dật còn quá nhỏ, không hiểu được ý của Tô Thắng, cho đến khi bây giờ Tô Thắng nói ra lời này, Tô Thần Dật mới hiểu ra, người luôn lạnh lùng như Tô Thắng rốt cuộc chỉ nhận người thân với duy nhất một người, đó chính là Tô Thần Dật y.
"À," Tô Thần Dật chỉ cái tẩu trong tay Tô Thắng: "Cái này là vốn là con lấy bảo bối mình trộm được đổi lấy, thiếu chút nữa đổi luôn cả mạng, sau đó bị sư phụ đánh gần chết, nhưng mà về sau lúc nào sư phụ cũng luôn mang bên người."
Tô Thắng hoảng hốt nhìn Tô Thần Dật, sau đó lại cau mày trả lời: "Với thực lực của Tô gia mấy người, muốn tra những chuyện này cũng không khó, huống chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hai-song-lai/616460/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.