Sau khi ngắt máy, Kỳ Thương liền trở nên trầm lặng, Kỳ Viêm nhíu mày tiến lên ôm lấy cậu: "Đang nghĩ gì vậy?"
Né ra khỏi người Kỳ Viêm, Kỳ Thương trầm mặt nhìn hắn: "Rõ ràng là anh có thể tra ra thân phận hung thủ, sao lại ngừng lại không tra nữa?"
Kỳ Viêm cười cười đưa tay ôm Kỳ Thương vào lòng: "Nếu như chuyện gì anh cũng tra rõ ràng thì Tô Việt Trạch biết làm cái gì đây? Nếu như anh ta có ý với Tô Thần Dật thì loại chuyện này nên để chính anh ta đi thăm dò, huống chi anh đã để em gợi ý cho Tô Thần Dật, nếu như Tô Việt Trạch không thể đi tìm hiểu tung tích thì làm sao anh ta bảo vệ Tô Thần Dật được?"
"Em có nói cái tính này của anh làm cho người ta thấy đáng ghét chưa?" Kỳ Thương híp nửa mắt: "Khiến cho người ta ghét cay ghét đắng!"
"Vậy à?" Kỳ Viêm cong môi: "Vậy anh không ngại làm thêm chút chuyện để em ghét hơn." Nói rồi Kỳ Viêm liền cúi đầu chuẩn xác hôn lên đôi môi đỏ mọng khiến người ta say đắm của ai đó.
***
Nhìn Tô Thần Dật uể oải nằm trên ghế sa lông, Tô Việt Trạch ân cần hỏi: "Sao vậy?"
Nghiêng đầu liếc nhìn Tô Việt Trạch, Tô Thần Dật mìm môi không trả lời. Trong điện thoại, Kỳ Thương nói người chủ mưu sau vụ bắt cóc y được gọi là Lâm thiếu, có lẽ có quan hệ với Lâm gia. Nhưng mà Lâm gia có tiền có thế ở B thị chỉ có một, đó là gia đình của Lâm Sanh. Nhưng bất luận thế nào y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hai-song-lai/616459/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.