Khi Tô Thần Dật đầy háo hức mong chờ cho rằng trong rương sẽ là của quý đáng tiền thì hiện thực lại cho y một đả kích nghiêm trọng. Tay Tô Thần Dật run rẩy lấy thẻ nhớ với cái usb màu đen trong rương ra, vẻ mặt bi phẫn: "Bố xxx! Cái thẻ rách nát với một cái usb rẻ mạt mà cũng cần phải thần bí như vậy sao! Đúng là lãng phí tình cảm của mình, khốn nạn!"
Cầm thẻ SD với USB nhét vào túi, rồi lại móc miếng phỉ thúy từ trong túi ra bỏ vào rương, y thật sự muốn xem thử rốt cuộc là thứ gì đáng giá để chủ nhân thân thể này coi trọng như vậy. Về phần phỉ thúy, y cứ tạm thời để ở đây là được rồi, miễn cho tên mặc mo Tô Việt Trạch nhìn thấy, y sẽ không giải thích được.
Ôm lấy cái rương, Tô Thần Dật đi tới két sắt, đang chuẩn bị mở cửa tủ thì bỗng nhiên nhớ tới đây là địa bàn của Lâm Sanh, cho nên hắn đành ngượng ngùng thu tay về đặt rương trên két sắt rồi xoay người ra khỏi phòng.
Lúc xuống lầu thì Lâm Sanh đang ở trong phòng khách nói chuyện cùng Kỳ Thương, tài xế và vệ sĩ thì chẳng biết đi đâu. Nghe được tiếng bước chân, cả hai người đều quay đầu, Lâm Sanh nhíu mày nhìn Tô Thần Dật – Sao rồi?
Tô Thần Dật chán nản lắc đầu.
Lâm Sanh cười cười, vẻ mặt – tôi thừa biết.
Đi đến bên ghế sa lông ngồi xuống, Tô Thần Dật hỏi: "Vệ sĩ của cậu đâu?"
"Tôi để anh ta và tài xế lái xe về rồi, đậu ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hai-song-lai/616422/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.