“Vậy làm phiền công công rồi” Viễn Ninh cúi nhẹ đầu xuống thay lời cảm tạ
“Điện hạ không cần khách sáo” nói xong đi vào bên trong phòng, giữ một khoảng cách đủ xa với Tự Khánh đế
“Bệ Hạ ngũ điện hạ cầu kiến”
Nghe nói vậy Tự Khánh đế tay cầm bút khựng lại, cây bút dừng lại ở một chỗ vì thế mà mực
trên bút thấm xuống giấy viết tạo thành một chấm đen. Nhận ra điều này hắn nhấc câu bút đặt lại trên giá.
“Nó tới đây làm gì” giọng nói khàn khàn vang lên mang theo chút uy nghiêm của một bậc đế
vương mặc dù đã đi theo Tự Khánh đế nhiều năm nhưng Thuận tử vẫn không tránh khỏi kinh hãi
“Chuyện này..” Thuận tử lão công công ấp úng
Thấy Thuận tử không nói được Tự Khánh đế cũng không truy hỏi nữa“Cho nó vào đi”
“Vâng ạ” bước lùi vài bước sau đó Thuận tử lão công công quay người bước nhanh ra ngoài.
Bên ngoài Viễn Ninh chờ đợi đến mức hồi hộp tim cũng muốn bay ra ngoài rồi.
“Điện hạ” Thuận tử lão công công vừa bước ra ngoài liền gọi
“Chuyện sao rồi” Viễn Ninh tiến lên hỏi
“Bệ hạ đã cho người vào”
“Vậy đa tạ công công nhiều” Viễn Ninh chắp tay hình quyền đưa lên, sau đó bước đi
Viễn Ninh vừa bước đi được vài bước cánh tay liền bị Thuận tử lão công công giữ lại hắn nói nhỏ “Điện hạ người nhớ cẩn thận lời nói” nói xong không quên nhìn Viễn Ninh cho tới khi nàng gật đầu một cái hắn mới buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ha-truong-ca/3557581/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.