Trình Ngôn có một bí mật.
Lớp 12 năm ấy, anh phải lòng một cô gái nhỏ tuổi hơn mình.
Cô ấy tên là Sở Đồng.
Nghe nói cô được bầu thành hoa hậu giảng đường của Hoài Thanh khi vừa mới vào học, khuôn mặt thanh thuần đáng yêu, khí chất dịu dàng, lúc cười thì hai mắt sẽ sáng ngời.
Đáng tiếc lúc ấy anh mới chỉ nghe nói đến mà chưa được gặp.
Thời điểm Trình Ngôn chân chính gặp cô, đó là vào một ngày trước kỳ thi tháng đầu tiên của anh vào năm hai cao trung.
Lúc ấy, anh vừa mới đánh nhau xong, trên mặt vẫn còn vết máu liền chui ra khỏi hẻm nhỏ. Sở Đồng đeo cặp sách đi ngang qua, bộ dáng ngoan ngoãn khéo léo rất giống một con thỏ trắng nhỏ.
Cô thấy trên mặt anh có vết thương thì sửng sốt trong giây lát, vội vã lấy vài miếng dán vết thương từ trong cặp sách màu hồng ra đưa cho anh, ngây ngây ngốc ngốc dường như không quen biết anh, cũng không sợ anh chút nào.
Sau đó, anh bắt đầu chú ý tới cô.
Đi ngang qua lớp học, trong thao trường, trong hẻm nhỏ, trong hành lang, anh luôn có thể nhìn thấy bóng dáng nhỏ xinh của cô.
Có lúc đang viết bài trong giờ học, cùng bạn bè nói cười, hay đang đi trên đường một mình cũng chợt cười rộ lên không thể giải thích được.
Giống như một đứa ngốc vậy.
Nhưng cô cười thực sự rất xinh đẹp.
Ban đầu thỉnh thoảng tình cờ gặp gỡ, cô còn chào hỏi anh, đôi mắt cong cong, như thể nhìn thấy anh là một chuyện hạnh phúc. Nhưng sau này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-duc-hoan-du/216906/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.