Nói rồi anh rút ba ngón tay ra khỏi tiểu huyệt ướt đẫm, dùng hai ngón tay vuốt ve những nếp gấp trên vách trong của cô tựa như vỗ về rồi từ từ đâm vào.
Xúc cảm từ lòng bàn tay khiến Sở Đồng có chút hoảng sợ, nó thô to đến nỗi một bàn tay cũng không thể nắm hết, còn có thể cảm nhận được nhịp đập của mạch máu.
Cô vô thức nghĩ đến hình ảnh cự vật này nhét vào trong hoa huy*t của mình, cả người run lên.
Không được không được, cô chắc chắn sẽ bị cắm hỏng mất!
Lúc này cô bởi vì vừa mới cao trào nên đầu óc vô cùng tỉnh táo, đã có thể biết rõ mình đang làm gì bây giờ.
Cô đang bị người mình thích đùa bỡn.
Không biết phải diễn tả tình cảnh lúc này thế nào nữa, hoa huy*t bị ngón tay của thiếu niên hoàn toàn chiếm giữ, khoái cảm vừa mới tắt dường như lại có xu hướng trỗi dậy, không kiềm chế được phát ra tiếng rên rỉ khiến cho cô suýt chút nữa vì xấu hổ mà che lại mặt mình.
Cô khẽ nắm lấy côn th*t thô to của anh, không dám dùng sức, nước mắt trên gò má vẫn còn chưa biến mất, đuôi mắt đỏ ửng khiến người ta xót xa.
"Ưm a...học trưởng...a...em..."
Trình Ngôn có ý đồ xấu mà tăng tốc độ di chuyển của tay, lại một lần nữa đè lên điểm nhạy cảm bên trong cô.
"Em nói cái gì? Anh nghe không rõ."
Cô vốn đã nói không nên lời, hoa huy*t cắn chặt hai ngón tay, khoái cảm tích tụ ngày càng nhiều. Sở Đồng xấu hổ cắn môi, cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-duc-hoan-du/216905/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.