Tiểu công chúa vô tình đi ngang thấy hai người lén lút bất thường liền rón rén núp nghe. Chả rõ họ xì xào to nhỏ thế nào, nghe câu được câu chăng nhưng thấy nhắc đến Khải Quân thì nàng sốt sắng chạy lại tra hỏi ngay.
- Huynh mới nói cái gì? Ban chết là sao, Khải Quân huynh ấy có chuyện gì?
Chưa thấy người đã thấy tiếng, Đại hoàng tử giật nảy cả mình. Thấy công chúa bất ngờ xuất hiện ngài ta cũng hơi chột dạ lùi lại vài bước.
- Anh Nguyệt! Muội làm gì ở đây vậy? Muốn doạ ta giật mình chết sao?
- Huynh lại gây ra chuyện gì rồi đúng không? Là huynh hại huynh ấy có đúng không?
Ðại hoàng tử chẳng muốn mất thời gian chỉ xua tay cho qua truyện rồi đẩy công chúa qua một bên. Toan lao đi một bước thì đụng mạnh vào vị tiểu thư phía sau, ngài ta toan mắng chửi như bao lần thì lại bắt gặp dung mạo ấy bỗng chốc đờ ra ngây ngốc. Ấy vậy mà lại là người con gái ngài ngày nhớ đêm mong, ôm suy tư mơ mộng cầu ngày gặp lại. Ánh mắt đăm đăm nhìn nàng tràn ngập niềm vui sướng mà chẳng thốt nên lời, ngỡ tưởng như vừa bị đoạt mất hồn mất vía. Phải mất một lúc ngài ta mới định thần rồi thốt lên được một câu.
- Là nàng!
Tiểu thư kia giật mình, ngỡ bản thân phạm thượng bị trách tội vội vàng quỳ xuống bẩm.
- Thần nữ khấu kiến điện hạ. Mong điện hạ tha tội bất kính.
- Ta không trách nàng, mau đứng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-da-chi-quang/3484275/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.