Chương trước
Chương sau
Chủ top: “Chủ thớt ăn xong về rồi đây, không ngờ nhiều phản hồi như vậy, em thấy trong bài có không ít các bác giống em, được ghép vào trận game thần tiên này, thực lực những người được ghép trận này tuyệt đối không kém, nhưng mọi người đều bị đánh đến nghi ngờ cuộc đời…”
Giang cư mận: “Vào chuyện chính được không ba?”
Chủ top: “Có vài bác không muốn huỵch toẹt như thế, để em biên soạn qua rồi từ từ kể lại, quăng cái móc câu đã nè, các bác cắn đi —— chắc chắn game thủ nữ trong PUBG không để tóc dài sẽ thành xu hướng game tương lai.”
Giang cư mận mắc câu thành công: “Xin bác đừng nhử nữa, mau nói là chuyện gì coi!”
Mỗi lần chủ top xuất hiện nói một câu, độ hot bài viết càng tăng vọt.
Tại sao không được để tóc dài? Tại sao người chơi nữ không được để tóc dài? Chẳng lẽ người chơi nam thì được?
“Em nghi ngờ bác thớt kỳ thị giới tính nhé.” Bình luận ném đá nhanh chóng bị phản hồi mới đè xuống.
Trong bài viết có rất nhiều người ghép cùng trận với chủ top vạch trần ——
Những đội tuyển chuyên nghiệp kia lại bị hai đồ chó YB song sát dùng trò bẩn giết sạch!
Vừa nhắc đến Sương Diệp và Thích ăn gạo, số lượng phản hồi lại cao đến đỉnh.
“Gì cơ? Thằng chó Sương Diệp lại xuất hiện! Tôi có dao phay đây rồi, các anh em đi theo tôi chém chế*t Sương Diệp nào!”
“Tôi thấy đánh nhau với Sương Diệp thì tôi hưởng dương sớm lắm.”
“Chủ thớt đâu rồi, tại sao lại mất tích!”
Chủ top chỉ đi soạn văn thôi mà bài viết đã có thêm mấy trăm nghìn phản hồi.
Chủ top kể lại chuyện đánh nhau giữa các chiến đội, dân mạng trong bài không quan tâm, chỉ muốn biết chuyện “Game thủ nữ trong PUBG không được để tóc dài” là như thế nào.
Đông đảo dân mạng luôn cảm thấy có lẽ chuyện này 80% dính dáng đến Sương Diệp.
Chủ top: “… Lúc ấy em núp dưới đáy biển, có nghĩ cũng chỉ nghĩ đến quái vật nước chứ không ngờ ngay từ đầu người chiến đội Hổ Khiếu đã núp đó rồi, may mà em lẩn nhanh, tìm được tảng đá để giấu mình trong bùn nên mới không bị phát hiện.”
Giang cư mận: “Ối giồi ôi chủ thớt ôi, nhìn mặt chúng tôi giống quan tâm chuyện của bác không, mau kể về Sương Diệp đi.”
Chủ top nói theo tiết tấu của mình không hề hoang mang:
“Phải nói là huấn luyện viên Tiểu Quỷ của Hổ Khiếu có chiến thuật mới thật sự vi diệu. Cô ta lôi thuyền đắm xuống biển rồi tìm cách cố định chúng, đến cả PUBG official có khi cũng chịu.”
“Tất cả thuyền gần đấy đều bị Hổ Khiếu lấy đi, chỉ còn cái nịt. Người của Đỉnh Núi phải xuống biển bơi sang bờ bên kia, bị quỷ nước Hổ Khiếu kéo xuống đáy biển, chết ngạt khi còn sống sờ sờ.”
“Lần trước Hổ Khiếu không có tiếng tăm gì trong cúp Ăn Gà, chắc là lần này có thể tỏa sáng đấy.”
“Ban đầu em nghĩ Hổ Khiếu sẽ đi thẳng đến chiến thắng trơn tru, thế mà Sương Diệp mới là người đáng sợ nhất.”
“Tóc dài của Tiểu Quỷ bị Sương Diệp túm trong tay, dùng chiêu có tên Bánh xe gió lửa vô địch và Thịt nướng rưới đều nước xốt, Tiểu Quỷ chết trong uất ức.”
“Người ta nói con gái đánh nhau có 4 chiêu: Thôi mệnh đoạn phát thủ, cửu âm bạch cốt trảo**, thần kỳ thoát y thủ, bạo lực chủy tê giảo*… Trong đó giật tóc chính là đòn tấn công chính, trọng điểm là làm thế nào chỉ rụng tóc của kẻ địch.”
(*) Để tên Hán Việt cho giống trong phim chưởng đỡ lạc loài với cái Cửu âm:)) lần lượt là giật tóc, đánh vào đầu, lột đồ, chửi nhau
(**) Cửu Âm Bạch Cốt Trảo (Tiếng Trung: 九陰白骨爪) là một trong những môn võ công được ghi lại trong quyển hạ Cửu Âm Chân Kinh. Nó vốn có tên là Cửu âm thần trảo, khi Chu Bá Thông truyền thụ cho Quách Tĩnh Chính là Cửu âm thần trảo đã giải thích, khi luyện Cửu âm thần trảo thì chỉ dùng tay đánh vào vách đá để luyên tập, nhưng do Mai Siêu Phong cùng sư huynh Trần Huyền Phong ăn cắp được nửa quyển hạ Cửu âm chân kinh, sau đó tập luyện theo mà không hiểu yếu chỉ đạo gia trong khẩu quyết võ công nên khi luyện dùng tay đánh vào sọ người sống, khi luyện tập thường chất rất nhiều sọ người xung quanh nơi mình tập, từ đó được giới giang hồ gọi là Cửu âm bạch cốt trảo.
“Em ở đáy biển mà zun ơi là zun, chỉ sợ Sương Diệp phát hiện ra thì giật luôn cái hộp sọ em á.”
“Sương Diệp đúng là cái máy dò người, em chỉ nhúc nhích thôi à mà cổ lia ánh mắt sang em liền, em lặn luôn… Cảm giác đó như bị ác ma nhìn chằm chằm, mãi đến khi cổ lên bờ em mới thở ra được, nhưng vẫn không dám động đậy.”
“Sau đấy người Vương Triều xuất hiện, em tìm được cơ hội vàng để biến, chỉ kịp thấy Yêu Yêu cũng bị quái vật này túm tóc kéo xuống nước…”
“Lại là bi kịch của tóc dài.”
“Khuyên các bác nam nữ một câu, đừng để tóc dài cho đẹp làm gì! Lỡ mà đụng Sương Diệp! Chỉ sợ đến cả da đầu cũng bị cổ kéo đứt đấy!”

Top 2659: “Kéo da đầu luôn ha ha ha, ý mà bác thớt có thù với Sương Diệp không vậy, sao cứ dùng ‘cổ’ để tả Sương Diệp thế, bác thấy hành động của Sương Diệp không đủ nam tính à?”
Chủ top trả lời top 2659: “Sương Diệp là nữ mà!!!”
“Sương Diệp hơi lùn thật, dáng người nhỏ chút, làn da trắng tẹo, nhưng bác thớt đừng vì thế mà nói Sương Diệp là nữ chứ.”
“Mà trước đó cũng có người post bài nói Sương Diệp là nữ… Sao cái này mà phải nói dối vậy?”
“Vài người chơi nam nói Sương Diệp thành nữ mới có thể quang minh chính đại gắn cho Sương Diệp cái nhãn ‘Đàn bà hiểm độc’ với ‘Độc nhất là lòng dạ đàn bà’.”
“Lầu trên đừng kick war nữa, xã hội nam nữ bình đẳng nha!”
Một đống người vào hỏi chủ top, top 2999 còn quăng thẳng một câu vào mặt.
“Ha ha, chủ top đúng là không từ thủ đoạn bôi đen nam thần Sương Diệp nhà tôi đấy, chiến đấu không phân biệt kém hay giỏi như nào, chỉ cần thắng được đều là kỹ thuật tốt, câu chữ của chủ top rõ là xem thường hành động của Sương Diệp, tôi nói thế này nhé —— nếu Sương Diệp là nữ, sáng mai tôi livestream ăn (ứt chó trộn cơm!”
Từng phản hồi chất vấn, còn chửi cả họ hàng chủ top làm chủ top giận run lên được: “Tôi là fan Sương Diệp nhé, cũng là một người chơi nam, vẫn luôn rất thích cách ẩn nấp của Sương Diệp, sao lại đi bôi đen Sương Diệp làm gì.”
“Mục đích ban đầu của bài đăng này là chia sẻ trải nghiệm của ván game với các bác… Các bác muốn em đăng cả ảnh chụp màn hình game lên đúng không!”
Top 3210: “Giả fan để bôi đen chứ sao… Có ảnh thì đăng, không thì nói suông.”
Chủ top hỏi nhân viên quản lý diễn đàn xem đăng ảnh màn hình chụp chân dung nhân vật của người khác có vi phạm quy định không, sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn ‘Không bị chính chủ khiếu nại là được’, anh ta tải ngay một bức ảnh lên, để tất cả phải câm lặng!
Trong ảnh là hai cô gái, người tóc vàng là Yêu Yêu hotgirl số 1 PUBG, ngay trên cô ta là một người dung mạo tương đương.
Cô gái để mái tóc đen dài ngang tai, mái bị ướt nên bổ luống hai bên, vầng trán đầy đặn nhẵn nhụi. Cô dừng ở giữa không trung, sóng biển bắn lên màn nước trong suốt sau lưng cô như tạo thành đôi cánh pha lê trong suốt.
Khuôn mặt cô xinh đẹp, ngũ quan là kiểu em gái dễ thương mà trạch nam thích nhất, giữa đôi mày và mắt lại đầy sát khí.
Riêng khí thế này, không ai nghi ngờ chủ top lấy ảnh người khác lên lừa bọn họ.
“Đù! Đây chính là em gái ngày trước đâm mông tôi mà tôi từng tìm kiếm! Tôi yêu ông thớt lắm! Hóa ra em gái chính là Sương Diệp! Chủ thớt nổ số tài khoản qua tin nhắn đi, tôi ting ting tiền thưởng cho ông!”
Lúc này người chơi mới nhớ, hình như đúng là có cái bài như vậy, mức treo thưởng siêu cao.
Thời gian bài đó đăng sớm hơn thời điểm Sương Diệp nổi tiếng trong game vì độ âm hiểm của mình rất nhiều.
Thì ra ngay từ đầu Sương Diệp đã âm hiểm như thế rồi!
“À đúng, cái thớt mới nói sẽ ăn *ứt trộn cơm đâu, đừng giả chết nhá.”

Cá Ướp Muối là một người chơi ghét cay ghét đắng Sương Diệp, mỗi lần dạo diễn đàn thấy bài về Sương Diệp, cậu ta cũng phải mắng chửi hai câu mới hả.
Không thể trách Cá Ướp Muối ghét Sương Diệp như vậy, cậu ta từng trốn trong thính bị Sương Diệp giết chết 3 lần, 3 lần liên tục!
Đến cả tư thế chết cũng y đúc.
“Hôm nay lại có mắng Sương Diệp ha ha ha.”
Cá Ướp Muối vừa tìm từ khóa của bài đăng, bài đăng tương tác tốt nhất lập tức nhảy ra, cậu ta lướt qua mấy bình luận đầu, liên quan đến Sương Diệp, cho nên cậu ta muốn vào nhìn xem.
Mắng Sương Diệp đã trở thành một phần cuộc sống thường ngày của Cá Ướp Muối, không chỉ cậu ta, mà bạn bè game của cậu ta cũng hận Sương Diệp đến nghiến răng.
Cá Ướp Muối đọc từ cái comment đầu tiên đến cuối cùng, ban đầu còn hừng hực lắm, xem đến giữa thì nổi lửa, Sương Diệp còn dám túm tóc nữ thần Yêu Yêu của cậu ta, thằng này muốn chết đây mà!
Cá Ướp Muỗi mắng một chuỗi từ biểu đạt sự tức tối trong lòng, tiếp tục đọc.
Sương Diệp là nữ?
Không thể nào.
Nhưng chủ top quăng ngay ảnh chụp vào mặt cậu ta, nhìn ảnh là biết cô gái tóc đen là Sương Diệp, bởi vì không ai có thể bắt chước khí chất đặc biệt của Sương Diệp.
Toàn game chỉ có mỗi Sương Diệp là có loại khí chất vừa thấy đã muốn xông lên đánh cho một trận.
Cá Ướp Muối nhìn bức ảnh kia, ma xui quỷ khiến lưu về, cậu ta nhận ra mình đang làm gì, lập tức tự vả mình, sau đó đăng xuất diễn đàn, tiến vào trò chơi.
“Cá Ướp Muối, onl không?” Bạn tốt Ông Đây Là Chó nhắn tin đến.
“Có.” Cá Ướp Muối trả lời.
Ông Đây Là Chó: “Nghe gì chưa, Sương Diệp lại tiêu diệt chiến đội chuyên nghiệp, nghe nói cậu ta chỉ túm tóc người chơi nữ làm người chơi nữ không dám để tóc dài luôn. Ra tay với con gái ác thế cơ, đúng là chó mà.”
Cá Ướp Muối: “Ông mới chó ý!”
Ông Đây Là Chó: “???”
Cá Ướp Muối mắng xối xả: “Sương Diệp thì sao, thực lực mạnh, chiến thuật giỏi, kỹ năng đỉnh, trước kia còn bị chiến đội chuyên nghiệp mời chào, ông có tư cách gì bảo người ta là chó.”
Ông Đây Là Chó: “Đậu, lên cơn hả ông, trước kia ông còn mắng bon mồm hơn cả tôi cơ mà!”
Cá Ướp Muối hăng hái ngẩng đầu: “Xin lỗi đi, từ hôm nay trở đi, tôi chính thức gia nhập FC Sương Diệp.”
Ông Đây Là Chó: “…”
Drama trên mạng không ảnh hưởng xíu xiu đến hiện thực.

Bầu trời trên phố Đen như một tấm màn nhung tối, điểm xuyết hết ngôi sao này đến ngôi sao khác.
Rõ ràng là đêm khuya, nhưng phố xá náo nhiệt đông đúc, hoàn toàn là hai thế giới khác với phố xá tĩnh mịch ban ngày.
Nhà Nguyên Tiểu Diệp cách âm không tốt, cô nghe tiếng nhạc ồn ào bên ngoài, ném con mèo trắng lại bò lên giường xuống.
“Động vật không được ngủ trên giường.” Nguyên Tiểu Diệp giả vờ lườm, nhưng con mèo trắng dưới đất hoàn toàn không để ý đến sự đe dọa của cô, méo mèo meo chạy lên giường.
Bộ lông trên mặt mèo trắng bồng bềnh rực rỡ, đôi mắt to tròn màu tím, rất đáng yêu.
Nguyên Tiểu Diệp hoàn toàn không dính thính, “Chỉ mong chủ nhân của mày tìm ra mày.”
Mèo trắng mắt tím rõ ràng là mèo lai tạp gen ngoài trái đất, nghe nói chỉ số thông minh của mèo này cao ngang với một đứa trẻ 13, 14 tuổi.
Mức kinh tế của những người dân bình thường không thể mua được loại sinh vật này, chắc chắn con mèo này có một người chủ giàu có.
Chữ chủ của mày gợi lên nỗi buồn của mèo trắng.
Nó nhớ con sen cũ của nó, dịu dàng với nó lắm, cho nó ăn kẹo, cho nó ngủ trên giường, cơ thể thơm tho mềm mại… Chẳng hề giống cái cô cứng đôm đốp này, còn cả mùi thuốc khó ngửi nữa.
Ahuhu! Con sen Đường Đường ơi, Tiểu Bạch nhớ anh quá.
Sau khi Nguyên Tiểu Diệp ngủ, mèo trắng lại trộm nhảy lên giường, im lặng ngủ bên chân Nguyên Tiểu Diệp.
Nó khom người lại, cái đuôi vểnh lên cao ngoe nguẩy vui vẻ, nhắm mắt lại từ từ chìm vào giấc ngủ.
Đôi mắt của người vốn nên ngủ say trên giường khẽ mở ra, tiếng thở dài thoát ra khỏi cổ họng, xoay người coi như không nhìn thấy con vật nào đó nhảy lên giường.
Cùng một thành phố, câu lạc bộ Vương Triều.
Diệp Đường Đường ra khỏi phòng tắm, nước nhỏ xuống từ mái tóc còn ướt, trượt xuống xương quai xanh, biến mất tại phần khăn tắm quấn quanh bụng.
Diệp Đường Đường đi qua ổ mèo của Tiểu Bạch, đồ chơi, gậy cho mèo và bảng cào ở bên trong đều vẫn như lúc Tiểu Bạch ở đây.
Anh ngồi xổm xuống, nhặt cây gậy trêu mèo lên lắc lắc, tiếng chuông lanh lảnh vang lên, nhưng đã không còn thấy con mèo trắng vốn nên vui mừng nhảy từ trên giường xuống.
Diệp Đường Đường mím môi, nhẹ nhàng đặt cây gậy trêu mèo xuống, mở thiết bị đầu cuối cá nhân lên.
Thông báo tìm mèo đăng lên trên mạng cũng không có ai cung cấp manh mối có ích, sau khi tiền thưởng tăng lên, toàn là lũ mèo không hề giống Tiểu Bạch, chỉ là mèo hoang cũng màu trắng.
Thậm chí có người còn chỉ vào một con chó, hỏi con này có phải mèo của anh không.
Có vài người nghe Diệp Đường Đường nói không phải mèo nhà anh, định lại ném chúng nó đi cho chúng nó lang thang tiếp.
Diệp Đường Đường không còn cách nào khác đành phải chi tiền, dùng mối quan hệ của gia đình xây dựng một nơi trú ẩn trên một ngôi sao thuộc địa xa xôi để nhận nuôi những con chó mèo hoang bị những người này tìm đến nhưng lại định vứt bỏ.
Diệp Đường Đường nằm ở trên giường, đèn trong phòng tự động tắt, anh mơ thấy Tiểu Bạch được người tốt bụng nhặt về nhà, người kia tốt với Tiểu Bạch lắm, Tiểu Bạch không chịu tí ti khổ nào.
Trong giấc mơ, người nhận nuôi Tiểu Bạch cứ mãi đưa lưng về phía Diệp Đường Đường.
Người kia đột nhiên quay người lại, hô hấp của Diệp Đường Đường hơi chậm lại, anh nhìn thấy khuôn mặt của Sương Diệp, trong lòng lập tức nghĩ đến mã tấu chém người của Sương Diệp, tụt quần người ta, túm tóc ném người và vô vàn những hành vi khác bi thảm nhất trần đời.
Diệp Đường Đường trông thấy Sương Diệp túm cái đuôi Tiểu Bạch, xoay ra một cái vòi rồng ngay tại chỗ!
“Tiểu Bạch!” Diệp Đường Đường lập tức vọt ra khỏi giường, ngoài cửa sổ trời đã sáng choang.
Diệp Đường Đường ngồi ở trên giường, ôm trán, thật lâu mới nhận ra đó là một giấc mơ.
Trời ơi, ác mộng gì thế này!
Diệp Đường Đường chờ một hồi lâu mới đứng dậy bắt đầu một ngày sinh hoạt, tìm mèo, huấn luyện, phân tích chiến thuật nhân tiện chuyển sang chế độ Đại Ma Vương mắng chửi người.
**
Hai ngày sau, vòng đầu tiên của cúp Ăn gà chính thức bắt đầu.
Quy tắc cuộc đấu: Mỗi ván game bắt đầu với 100 người, bốn người đứng đầu sẽ thăng cấp và có cơ hội vào vòng thứ 2.
Các đội không lọt vào top 4 sẽ bị loại hết, đội và thành viên đội không thể tiếp tục tham gia cúp Ăn gà nữa.
Quá trình thi đấu không quay livestream, lần này mùng 1 tháng 8 mới hết hạn tuyển chọn, ngày đó sẽ dừng thi đấu, các người chơi hãy nhanh tay tiến hành thi đấu.
Vòng đầu tiên của cuộc thi sẽ kéo dài trọn 10 ngày.
Bàn Tử điên cuồng đập cửa phòng Nguyên Tiểu Diệp: “Sương Diệp! Mau ra đây! Chúng ta tham gia cuộc thi nào!”
Bước chân của người qua đường sau lưng Bàn Tử dừng lại, anh ta vừa nghe thấy gì đó?
Nguyên Tiểu Diệp vừa mở cửa phòng, Bàn Tử đã ngã xuống như dự đoán, bị cô dùng chân đạp ra ngoài.
Ngoài Bàn Tử, còn có Sư Thi với Sấu Hầu đứng ở cửa và một người qua đường ánh mắt lạ lẫm mà Nguyên Tiểu Diệp không quen biết.
Sư Thi vừa nói “Chào buổi tối” liền quay mặt đi.
Sấu Hầu cười híp mắt đưa tay quơ quơ.
“Là Sương Diệp nè!” Người qua đường hét lên, tất cả cửa phòng phía hành lang này đều mở ra, hết người chơi này đến người chơi khác lao ra khỏi phòng, tụ thành một dòng người chen chúc biến hành lang chật như nêm cối.
Hai người Bàn Tử và Sấu Hầu không biết bị chen đến góc nào, Sư Thi được những người qua đường cao lớn vây xem bảo vệ ở sau lưng, rất là an toàn.
“Làm gì vậy?” Nguyên Tiểu Diệp cau mày sau tấm mặt nạ, không thân thiện hỏi người trước mặt.
“Thật là một cô gái dễ thương… Giọng cũng mềm mại đáng yêu nữa.” Mấy người phía đầu đột nhiên ríu rít: “Không sao, dù là con gái cũng được!”
Nguyên Tiểu Diệp càng không nói nên lời: “Bị khùng hả.”
Mắt bọn họ sáng lên, lớn tiếng nói: “Xin hãy mắng chúng tôi hăng nữa đi!”
Nguyên Tiểu Diệp: “…” Cô đóng sầm cửa phòng, nhắn tin hỏi Bàn Tử; “Có chuyện gì vậy?”
Bàn Tử: “Anh cũng không biết.”
Sau đó anh ta lại nhắn thêm: “Nhưng anh đột nhiên cảm nhận được sự ác ý của thế giới này đối với người xấu xí.”
Nguyên Tiểu Diệp im lặng thật lâu, phun ra một câu: “Vào trận đi.”
Cô không biết chuyện gì khiến người chơi tự dưng nhiệt tình với mình, nhưng bọn họ sẽ ảnh hưởng đến cô chơi game là cái chắc.
Bàn Tử mời ba người vào đội, trước khi ghép đội cúp Ăn gà, anh ta chợt hỏi: “Ai ở đây tay thơm?”
Sư Thi giơ tay: “Tôi tôi tôi!”
Bàn Tử: “Ok, nhận lấy cái mũ xanh này đi.”
Logo của đội trưởng là một chiếc cúp màu xanh lá cây, sẽ được hiển thị ngay phía trên ảnh đại diện của người chơi, bị người chơi PUBG gọi đùa là mũ xanh*.
(*) Mũ xanh/Nón xanh: Bị cắm sừng
Vào game, Bàn Tử giật mình trước cách ăn mặc của Nguyên Tiểu Diệp, cô không còn đeo cái mặt nạ y sĩ mỏ chim mang tính đặc trưng mà thay bằng cái mặt nạ phòng độc che cả đầu, quần áo trên người biến từ đồ rằn ri thành đồng phục đi học.
Quần áo và phụ kiện phổ biến, người chơi bình thường cũng mở ra được.
Hơn nữa hơi thở trên người cô thay đổi, vứt vào đám đông là sủi tăm ngay.
Bàn Tử cảm thán: “Không ngờ em còn có năng lực này nữa.”
Bốn người lên máy bay, lộ trình của máy bay là từ cảng Primorsk đến thành phố Lipovka, bây giờ Bàn Tử là chỉ hủy của cả đội, anh ta vung tay lên, quyết định điểm nhảy dù: “Đến thành phố nước* nào!”
(*) Thành phố nước:
Sư Thi nhỏ giọng hỏi: “Không đến bệnh viện xem bệnh nhân nhiễm bệnh hả?”
Sao cô cả này còn nhớ nữa!
Bàn Tử khóc đến nơi nhưng trên mặt lại rất bình tĩnh, giọng điệu không khác gì dỗ trẻ con: “Thành phố nước cũng đẹp lắm, nửa thành phố đều dưới nước, chắc cô chưa thấy bao giờ đâu, chơi ở đó cũng vui, cô không muốn lội nước chơi sao?”
Sư Thi gật đầu: “Muốn chơi!”
Nguyên Tiểu Diệp và Sấu Hầu rất an tĩnh, máy bay bay đến vị trí gần Pochinki trên bản đồ, bốn người cùng nhảy dù.
Bởi vì quá nhiều người muốn nhảy Pochinki, suýt nữa xảy ra sự cố giẫm đạp, nhưng vẫn có người không cẩn thận rơi khỏi máy bay, chưa kịp mang dù nhảy đã rơi từ độ cao xuống chết tươi.
Thành phố nước ở phía bắc khu phế tích, nơi này vốn là một thành phố nước xinh đẹp, yên tĩnh và thanh bình, nhưng vì sự xuất hiện của quân phản loạn nên sự yên bình nơi đây đã bị phá hỏng.
Những quả đạn pháo đã phá hủy những ngôi nhà xinh đẹp trong thành phố, tháp điện đổ ngang thành phố, không để lại sự sống nào.
Thành phố không có người sinh sống lại tạo thành môi trường sinh tồn tốt nhất cho thực vật, cỏ dại mọc khắp nơi, cây cối xuyên qua các tòa nhà, cành lá vươn dài dưới ánh mặt trời.
Ánh sáng chiếu xuyên qua những cành cây trên mặt nước, tạo thành quầng sáng chói mắt này đến quầng sáng khác.
Bốn người Nguyên Tiểu Diệp đi vào thành phố nhỏ, tản ra bốn hướng loot đồ.
Thành phố nước thuộc khu vực tài nguyên cấp trung, sau khi đội trang bị đầy đủ, có thể chọn đến khu vực tài nguyên cùng cấp là thành phố Rozhok hoặc khu trường học tài nguyên cấp cao, đánh địch loot thêm đồ.
Nguyên Tiểu Diệp nhặt được súng trường M416 và súng bắn tỉa Kar 98, tất cả các phụ kiện đều đầy đủ ngoài báng súng.
Mặc dù súng của Sư Thi không tốt nhưng trang bị cấp 3 lại cực kỳ đầy đủ, lại còn nhặt được 5 quả nade.
Trang bị toàn thân Sấu Hầu đúng theo quy củ, đầy đủ thuốc thang, bản thân anh ta rất hài lòng.
Bàn Tử… Bàn Tử chỉ nhặt được một khẩu súng lục nhỏ và một cái chảo, chấm hết! Đến cả cái balo cũng chịu!
Bàn Tử tự giễu: “Vào bố nó cái thành phố nước fake rồi hay sao ấy.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.