Lối nhỏ trong rừng.
“Nước..nước...cho ta nước...”
Savel dần thanh tỉnh lại, khiến Kin không khỏi hân hoan, mừng ra mặt. Cô cuống quít cả lên, “A ngài Savel! Ngài đã tỉnh rồi! Ngài muốn uống nước sao? Nhưng nước chúng ta đem đi đã hết rồi, dẫu vậy cũng không sao, ta biết gần đây có một con suối, ta sẽ lập tức đến đó múc về cho ngài uống! Ngài ráng đợi ta thêm một lát nha, nhanh lắm, ta đi một tẹo là về liền, ngài đừng có ngủ nữa nha!”
Kin nói, sau đó cô vội chụp lấy bình chứa nước bằng inox, ba chân bốn cẳng chạy mất hút nơi xa.
“Ta..đã đuổi Kin đi rồi.. Các ngươi không cần phải giấu mình nữa! Ta yếu nhưng không có nghĩa là ta phế rồi! Đến nổi có hai con chuột nhắt núp lùm rình cắn bậy mà ta cũng không biết?”
Savel dứt lời, A Thân cùng Bigger ló mặt.
Savel không phải bị đánh đến điên rồi mà để cho Kin mạo hiểm một mình rời đi như thế. Nếu hắn đã biết là có người đến, thì cũng đã biết đối phương đến vì cái gì.
Sớm không đến, muộn không đến. Chỉ đến sau khi hắn bị thương và cơn thú triều đã quét qua.
Đấy chẳng phải đều là muốn mạng của bọn hắn hay sao?
Còn lý do để người ta kết liễu bọn hắn thì rất nhiều, họa may có để Kin sống cũng chẳng qua vì đối phương đang cần một cái công cụ tình dục mà thôi!
Ai chứ, trải qua tình huống lúc trước, Savel chắc nịt rằng A Thân là kiểu người hèn mọn biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-cap-y-tuong-ta-chu-du-di-gioi/2443758/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.