Chương trước
Chương sau
Làm Lý Khang lo lắng một hồi, nhưng suốt cả chặng đường không hề có một tí nguy hiểm nào.

Sau hàng giờ liền, hắn cũng đã thoát ra phạm vi của rừng bảo hộ.

Trước mặt của Lý Khang là một con sông lớn, con sông bắt nguồn từ hướng đông bắc, xuôi đến miền nam của cánh rừng.

Nước sông trôi rất chậm, hiền hòa và chiều rộng của con sông rất lớn, Lý Khang ước chừng 50 mét hơn. Nếu không để ý kĩ, đa phần người ta sẽ cho đây là một cái hồ lớn.

Hiện tại hắn có hai giải pháp, một là làm thuyền qua sông, hai là đi dọc theo con sông.

Nhưng rất nhanh thì hắn đã chọn phương án thứ hai.

Vì nước sông trôi rất chậm, ắt là lòng sông sâu, bề rộng con sông cũng không bé. Con sông lớn như vậy, thì ai chắc rằng sẽ không có thứ gì nấp bên dưới.

Ước định kế hoạch hoàn thành, Lý Khang có khoảng thời gian “giảm tải”, hắn dự định tranh thủ lúc này cho cơ thể nghỉ ngơi, bổ sung sức lực.

Trước tiên, Lý Khang lấy ra một cái mảnh kim loại hình bán cầu nhỏ bằng lòng bàn tay từ trong đống chiến lợi phẩm.

Hắn tùy tiện bấm vào nút ấn trên giữa bề mặt của nó. Thoắt một cái nó biến lớn gấp trăm lần.

Sau đó, Lý Khang đổ đầy nước vào “cái nồi” này. Rồi lại chạy vào trong rừng, ôm mớ củi ra. Hắn loay hoay tìm cái bật lửa trong đống đồ, nhưng tìm mãi mà chẳng thấy, bất đắc dĩ hắn phải làm người tiền sử, tự mài gỗ để tạo lửa.

Chừng một giờ sau.

Ánh lửa đầu tiên đã chớm nhen nhóm, làm Lý Khang không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Sau đó, hắn đặt “cái nồi” lên bếp lửa tự làm, chờ cho nước sôi.

Cũng tranh thủ khoảng thời gian này mà Lý Khang kiểm kê lại chiến lợi phẩm của mình.

SD – 080, TL- 05, TL- 06, TL – 07,...

Khoảng trăm cái sản phẩm “Hắc khoa kĩ” mà Lý Khang không biết công dụng. Nếu chỉ nhìn bề ngoài thì hắn chỉ nhận ra khẩu sniper đang dùng với mấy cái đồng hồ đeo tay.

“Hơn mười sáu người, mỗi người chừng năm bảy cái thiết bị.. Lại là lũ quái có trí tuệ..”

Lý Khang lẩm bẩm, miệng thì bảo vậy nhưng đôi tay cũng hắn không ngừng táy máy từng món, mò coi công dụng của bọn chúng.

Lúc này hắn chỉ thèm có cái hệ thống nhảy ra để giải thích từng cái.

Nhưng mà cũng không tốn nhiều thời gian lắm, hắn đã rõ ràng công dụng của một số thiết bị. Số nhỏ còn lại bởi vì kết cấu bên trong quá phức tạp, cũng như là hắn cũng không cố chấp điểm này nên cũng không đòi hỏi thêm.

“FG – 111, nhấn nút ở giữa, nó sẽ to ra, phóng ra luồng ánh sáng xanh hình bán cầu, tựa như là cái khiên. SD – 080, là súng ngắm, đạn còn lại khoảng 300 viên. SF – 370, là một con dao găm. XC – 3 là bộ quân phục,...”

Rất nhiều thứ cộng lại là một bộ trang bị dùng trong quân đội, những thứ khác Lý Khang cho rằng cũng có mục đích tương tự hoặc là thứ gì đó quan trọng mà bọn quái kia buộc phải mang theo.

Ùng ục

Nước đã sôi, Lý Khang nhấc “cái nồi” để xuống dòng sông, nhờ chênh lệch nhiệt độ để nước mau nguội đi.

Nước, hắn cần cái gì đó có thể dự trữ số nước này để dùng lâu dài. Không nghi ngờ gì nữa, thân cây Atari cắt ra dùng làm bình chứa là thích hợp nhất.

Khi nước đã nguội, Lý Khang hớp một ngụm.

Nước rất ngọt, ngọt gắt.

“Trong nước có đường sao?”

Nếu trong nước có Glucose, nước sông này chẳng khác nào nguồn năng lượng dạng lỏng cả.

Nhưng mà hắn nhớ là nước mưa lúc trước cũng không có ngọt như vậy. Vậy tức là thành phần hóa học của nước là như nhau, nhưng cái gì đó ở con sông này đã làm nước trở nên ngọt đi.

Ọc ọc.

Cái bụng đói kêu liên hồi, Lý Khang không suy nghĩ gì nữa, uống hết chỗ nước đó rồi mới nấu nồi nước khác để châm vào bình.

...

“Cơn ác mộng vĩnh hằng” không khác gì một skill khống chế diện rộng. Nó mạnh, nó toàn diện nhưng không phải là vô địch.

Mặc nhiên có rất nhiều cách để tránh thoát được nó, thậm chí là miễn nhiễm nó.

Sau thời gian dài ăn đấm chịu đau, không ít lần bị cản trở kế hoạch, cuối cùng Trật Tự Khư Thần đã tạo ra Tháp Cao.

Chức năng bề nổi của Tháp Cao là phụ trách sự an toàn, đảm bảo an ninh cho Jasiky và Yoona cùng một số khu vực quan trọng của Shabu Ya.

Còn ý nghĩa thực sự của nó là tìm cách chóng lại “Cơn ác mộng vĩnh hằng”, và cũng không lâu sau khi thành lập, Tháp Cao đã có thành tựu.

Lớp khiên sáng có kết cấu hình lục giác bên ngoài thành phố Jasiky chính là một “Hắc khoa kĩ” như vậy.

Bởi vậy, dù cho màn đêm có giáng xuống, Jasiky vẫn như không.

Một ít thời gian trước.

Sau khi xác nhận là “Viên đá hỗn sinh” của Đội Biệt Giá và trưởng lão Karachi đã vỡ nát. Tầng cao của Hội đồng Liên Hợp cùng Tháp Cao đã có cuộc họp đột xuất.

Cuộc họp này hướng tới hai mục tiêu, một là phải khống chế được XTz – 01, hai là thu hồi mọi trang bị còn sót lại.

Cuộc họp cũng chỉ kéo dài chừng 20 phút, và cũng rất nhanh để các cơ quan chức năng triển khai kế hoạch.

Nhưng ít nhất phải đợi thêm 20 giờ nữa, phải đợi cho “Cơn ác mộng vĩnh hằng” tan mất.

Bọn hắn chỉ an toàn khi ở trong vòng phòng hộ.

Bọn hắn có thể nhìn thấy trong đêm tối nhưng lại giả mù khi nhìn thấy ánh sáng.

Bọn hắn sống dưới sự che chở của Thần nhưng phải e dè một thứ không biết rõ.

Bọn hắn là cư dân của thế giới này!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.