Ở mặt trận khác, Nanh Đỏ không khá hơn là bao. Dù không tổn hại gì nhưng cô cũng không làm bị thương được Xích Đỏ, nhưng so với Xích Đỏ, bọn họ càng gấp, dẫu biết chủ nhân còn lớp phòng vệ khác nhưng vẫn thuỷ chung như cũ mà tâm tình bồi hồi không yên, càng lo lắng cho sự an nguy của Lý Khang, hoạ may ai đó đánh lén khi phòng thủ hở sườn!
Bởi suy cho cùng, Lý Khang gọi họ là hộ vệ!
Hộ vệ là lực lượng cận vệ mục tiêu, đảm bảo an toàn cho mục tiêu.
Chủ nhân bọn chúng sớm đã tính được tình thế bây giờ, vậy mà phận làm tôi tớ không thể tắc trách được.
Nanh Đỏ dùng chi trước, kịp thời ngăn mình lại khi sét hòn thình lình xuất hiện trước mặt.
Sét hòn không mấy sát thương, nếu không phải bị tê người khi chạm vào, hẳn người ta cũng không biết nó có tổn hại. Nhưng mà trong cuộc chiến này, tê liệt 2 giây, chính là thua cuộc.
Mà Nanh Đỏ không thể thua cuộc!
Nanh Đỏ hạ thấp trọng tâm, nghiêng phần người về sau, kéo căng chi trước, đôi mắt hừng hực uy khí, miệng nhoẻn lên để lộ cái răng nanh dài ngoằng, gạt bỏ đi tiếng kêu la thảm thét, binh khí va chạm nơi chiến trường mà cố hết sức tập trung tinh thần lại, thoáng, một quả cầu lửa dần tích tụ trên chiếc sừng của Nanh Đỏ.
Cô ta lao mình đi, bất chợt dừng lại rồi hất nó về phía Xích Đỏ.
Quả cầu lửa như khối magma nén lại, nó đang xoay tròn quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-cap-y-tuong-ta-chu-du-di-gioi/2443694/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.