Cho dù thân là tiểu tiên trên trời, Tiểu Nguyệt lão vẫn sẽ bị ma quỷ thế gian dọa.
Không phải loại thật, mà là trong phim.
Lần đầu tiên xem phim kinh dị, Tiểu Nguyệt lão gào đến còn khủng bố hơn vai chính bị truy sát trên màn hình, đầu gục trong lồng ngực Ứng Thiên Húc không chịu đứng lên. Được mỹ nhân nhào vô ngực, Ứng Thiên Húc cười tươi rói, lại tăng mạnh âm lượng.
Buổi tối giờ đi ngủ, Ứng Thiên Húc sớm chỉnh xong giường đệm, chỉ chờ cái người bình thường sống chết chẳng chịu tự giác lại đây. Mà Tiểu Nguyệt lão không cần nghỉ ngơi đứng nép góc phòng, lại ngại kêu đối phương mở đèn xuyên đêm, do dự "tạch" một tiếng cả phòng tối thui, sợ tới mức cậu khỏi lo ngượng ngùng nhanh chóng nhào lên giường.
Quả nhiên lập tức bị ôm, tránh cũng không thoát.
"Anh, anh không thể nghĩ trò gì tốt sao!" Ngốc nữa cũng ngộ ra đối phương đánh bàn tính gì, Tiểu Nguyệt lão mặt đỏ tai hồng: "Anh không cần học tập hẳn hoi sao?"
Vùi đầu vào cần cổ Tiểu Nguyệt lão, xoang mũi tràn ngập mùi hương nhàn nhạt, Ứng Thiên Húc híp mắt, chẳng chút để ý mở miệng: "Yên tâm, tôi thành tích tốt, cậu đừng lo."
Tui mới không lo anh!
Tiểu Nguyệt lão khóc không ra nước mắt, muốn phân rõ ranh giới với tên này, nhưng giương mắt nhìn chung quanh tất cả đen thùi, tựa hồ giây tiếp theo sẽ có bóng trắng vọt ra.
"Hức!" Nhanh chóng nhắm mắt, cũng chả để ý hành vi thả dê của tên kia, chỉ hy vọng sớm chút vượt qua buổi tối này.
"Nhát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bat-coc-to-hong/43454/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.