Sáng hôm sau, phải đến hơn tám giờ Thẩm Ngôn mới tỉnh lại nổi, đầu óc hắn vẫn còn có chút chìm vào hôn mê, chính là cảm giác váng vất tựa như đêm qua say rượu dữ dội.
Thẩm Ngôn gắng gượng đứng dậy xuống giường, đi vào toilet, hất một vốc nước lạnh lên rửa mặt hòng khiến tinh thần khôi phục một chút.
Đến tận lúc tỉnh táo rồi, Thẩm Ngôn mới ngẩng đầu nhìn về phía tấm gương trước mắt, không nhìn thì thôi, vừa nhìn liền sửng sốt.
Trong gương là một gương mặt khiến Thẩm Ngôn vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.
Quan sát kỹ thì còn có thể nhìn ra dáng vẻ nguyên bản của hắn, nhưng trên thực tế lại sớm đã cách biệt một trời một vực rồi.
Ngũ quan cân đối; góc cạnh rõ ràng mà lại không mất đi vẻ tinh xảo; đôi mắt lớn, vừa hữu thần lại vừa sáng ngời; sống mũi cũng cao ráo, thon gọn hơn hẳn.
Vốn Thẩm Ngôn cũng không tính là quá kém, miễn cưỡng có thể xem như tiểu soái ca, nhưng nhan sắc của hắn mà thả vào giữa một đống người thì chắc chắn chìm lỉm.
Thế nhưng giờ khắc này, hắn đã thật sự biến thành một đại soái ca rồi, đường nét ngũ quan và cả tổng thể gương mặt đều vô cùng đẹp trai.
Hơn nữa thứ biến hóa cũng không chỉ có mỗi gương mặt của Thẩm Ngôn, mà cả vóc dáng và làn da hắn cũng có thay đổi rõ rệt.
Trước đây Thẩm Ngôn cao tầm 1m8, hiện giờ đã vọt lên tận 1m85, eo hẹp vai rộng, hai cái đùi thon dài, hoàn thành cơ thể tỉ lệ vàng mà chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bam-chinh-xac-mo-ra-phuong-thuc/95349/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.