Một nồi mỳ lưng lửng đầy, bị tám thành viên nhanh chóng xử lý sạch sẽ, ngay cả nước dùng cũng không còn thừa. Điều này khiến nhân viên công tác ở một bên vô cùng thất vọng, tối hôm qua thời điểm ăn dê nướng nguyên con, bọn họ đã được nếm qua tài nghệ của Thẩm Ngôn, vì thế sáng nay rất mong đợi được ăn thử mỳ do hắn nấu.
Nhưng hiện tại các khách mời đã ăn hết, một chút cũng không chừa lại để mọi người cùng nếm thử, bảo các nhân viên công tác không thất vọng sao được.
Mấy tiểu hoa luôn tâm tâm niệm niệm bảo trì vóc dáng, uống miếng nước lạnh cũng đều sợ mập như Đông Lỵ Á, Lưu Sư Sư, Cổ Lệ Na Trát cùng Tống Tổ Nhi mà nay mỗi người cũng hai bát, Lôi Gia Âm và Nhạc Vân Bằng càng không có tiền đồ hơn, mỗi người đến tận bốn bát, có thể còn mới là lạ.
“Thẩm Ngôn, hiện tại chị đặc biệt nghiêm túc, một chút cũng không đùa, chị muốn bái em làm thầy. Từ giờ khắc này em chính là lão sư của chị có được hay không, Thẩm lão sư?”
Ăn xong điểm tâm, trong lúc các cô gái đi rửa bát, Tống Đan Đan bèn lôi kéo tay Thẩm Ngôn, nghiêm túc đề nghị.
“Em đã nói qua rồi mà, chị muốn học thì cứ theo em thôi, em cũng không giấu nghề gì, nhưng chị đừng có kêu em là lão sư, nghe kỳ lắm.”
Tống Đan Đan lắc đầu: “Chuyện này thì có gì mà ngượng ngùng, tay nghề của em làm lão sư cũng quá khiêm tốn rồi, quyết định như vậy đi Thẩm lão sư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bam-chinh-xac-mo-ra-phuong-thuc/1835500/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.