Cả một đoàn người đang ngồi yên lặng trong phủ thờ nhà thầy Long. Tất cả mọi người có mặt ở đây không hẹn mà gặp đều chăm chú nhìn Gia Hân như thể cô là sinh vật lạ vậy. Bị nhìn chằm chằm như thế, cô cảm giác rất ngại ngùng. Mặc dù từ nhỏ đến lớn khi ra đường, mọi người nhìn cô cũng không phải là ít, nhưng mà trong hoàn cảnh như thế này là khiến cô không thể nào mà lờ đi được.- Thầy à, thầy và mọi người nhìn con nãy giờ rồi đó. Sao thầy chưa nói gì vậy? Nghe cô hỏi vậy thì mọi người ở đây cũng ngừng nhìn chằm chú vào cô mà quay về phía thầy Long, chờ ông lên tiếng. Và không phụ lòng mọi người ở đây, ông trả lời:- Ta nghi ngờ là con hấp thụ viên Thần Châu cho nên mới có thể tăng sức mạnh như vậy. Nhưng mà viên ngọc này có năng lượng rất mạnh mẽ, nếu mà con sở hữu viên ngọc này thì ít nhất cũng phải mạnh hơn ta. Ta nghĩ mãi vẫn không hiểu được.- Thần Châu à? Đó là gì vậy? – Cô nhìn Quốc Thiện ở bên cạnh rồi hỏi thầy của mình.Ở bên cạnh, người đàn ông lớn tuổi nhất trong 3 người đàn ông lạ mặt đột ngột lên tiếng:- Cái này để tôi giải thích cho. Viên Thần Châu này là thứ mà qua nhiều đời nay, Hiệp Hội Đạo Giáo phải bảo vệ nó. Bởi vì nó ngày qua ngày hấp thụ tinh hoa đất trời, cho nên nó chứa đựng đầy linh khí mạnh mẽ và thuần khiết. Tuy nhiên, vào tháng trước thì bất ngờ biến mất khỏi trong trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bai/2529123/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.