Lý Thần Vũ ngồi ở sofa nhưng nội tâm giằng xé. Nghĩ tới nhiều chuyện cũ, nghĩ tới hiện tại, buồn bã lẫn thất vọng, xen kẽ cả bi thương. Về mẹ, về bố, về chị gái, về cả bản thân.
Lát sau Madam Pang đi ra, nét mặt mệt mỏi. Vốn đây là người phụ nữ trẻ xinh đẹp và có tài, ở tuổi đó nên có chồng giỏi giang và có con nhỏ xinh xắn, vừa có cá tính riêng vừa bản lĩnh độc lập, giống những người phụ nữ ở đô thị hiện đại mới phải.
Nhưng Huyền Pang ở bên Lý Liên Sơn luôn nhu mì, có vẻ già dặn hơn tuổi, biết thân biết phận, hết lòng vì chồng. Và chẳng hề sinh con đẻ cái.
- Ông ấy sao vậy?
Lý Thần Vũ hỏi trống không nhưng Huyền Pang không bắt bẻ nữa, chỉ ngồi xuống đối diện rồi nói nhỏ, như sợ ảnh hưởng tới người nghỉ ở trong dù cả căn phòng rất rộng và cách âm tốt.
- Chủ tịch không khỏe, tới Mỹ để chữa bệnh và tĩnh dưỡng.
- Cụ thể là gì?
- Đột quỵ dẫn đến trầm cảm, suy giảm chức năng tim, tâm tình thay đổi, huyết áp… Nói chung là không khỏe.
Lý Thần Vũ yên lặng, thầm trách mình là đứa con bất hiếu. Kể cả giữa hai bố con anh không có tình cảm khăng khít, thì cũng vẫn là bố con, vậy mà bố ốm bệnh tật, anh lại không hề biết gì, vẫn dửng dưng sống xa hoa và yêu đương hẹn hò.
Madam Pang cũng không biết nên nói chuyện từ đâu với người con riêng này.
- Thần, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ai-khong-buong/3498977/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.