Ý định đi vào trong bị dẹp bỏ, Lý Thần Vũ chăm chú nghe cuộc hội thoại sau cánh cửa. Thanh âm không quá rõ, phải tập trung mới nghe chính xác được.
Mẫn Tiên nhìn Lý Thần Vũ, cảm giác như chuyện anh và cô nghe lén cực kỳ nghiêm trọng bởi anh rất tập trung và vẻ mặt còn thoảng lo lắng.
***
- Tôi quả thực lo cho sức khỏe của anh, nhân tiện tới Pháp nên tạt qua một chút.
- Ừ, Kỷ Chung, anh là người duy nhất tới thăm tôi, và tôi cũng chỉ muốn gặp mỗi anh.
Lê Kỷ Chung cười cười.
- Giữa chúng ta không cần khách sáo, mấy chục năm làm bạn, tự hiểu rõ lòng nhau thế nào.
Madam Pang lên tiếng an ủi và tránh hiểu lầm.
- Chủ tịch, không phải không ai muốn thăm ngài. Là bệnh tình phải giữ kín, Tú Anh gần đây tiếp quản tập đoàn rất bận. …Còn… Thần, thằng bé cũng đang rất cố gắng, chứ không phải…
- Huyền, em không cần nói đỡ tụi nó. Thằng bé chắc cũng làm khó em nhiều. Sự thật là nó ghét người bố này. Cũng không trách nó được!
Lê Kỷ Chung nhấp một ngụm trà ấm, giọng có ý cười.
- Nhắc tới Thần Vũ, ở bên Mẫn Tiên nhà tôi rất tốt. Nhìn dáng vẻ con bé đúng kiểu người trẻ đang yêu đương vui vẻ. Mối nhân duyên này mong sớm có kết quả viên mãn, thân càng thêm thân. Tuổi hai đứa cũng không phải lớn quá, nhưng cũng không phải bé nữa.
- Ừ, Tú Anh có khi còn kết hôn sau em trai. Biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ai-khong-buong/3496255/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.