Lý Thần Vũ nghe thấy “chết” liền bất động nhìn tay mình, rồi hoang mang nhìn bạn gái.
- Anh suýt giết em sao?
Anh nhìn vết hằn ở cổ Mẫn Tiên, rồi tự sợ chính mình, đưa tay muốn sờ thì cô vội vã chắn lấy, chân còn lùi lại sợ sệt.
- Xin lỗi em, anh…anh …quá đáng rồi.
Hai tay Lý Thần Vũ run lên, rồi lao tới ôm Mẫn Tiên gắt gao, đầu gục xuống vai cô.
- Mẫn Tiên, chỉ yêu mình anh thôi, xin em!
Cả người Lê Mẫn Tiên buông thõng, ở bên Lý Thần Vũ quả thực là khiến cô mất sức, không theo cách này thì theo cách khác. Nhưng lời khẩn cầu này, sao thấy đáng thương đến lạ, khi cô mới là người vừa bị làm đau.
Thấy cô không đáp, Lý Thần Vũ đứng thẳng, hai tay giữ chặt vai Mẫn Tiên, nhìn cô gắt gao.
- Em nói đi, em hứa đi!
Đây là yêu cầu, như thể Lê Mẫn Tiên không có lựa chọn nào khác ngoài đồng ý.
- Ừm!
Cô sợ Lý Thần Vũ sẽ điên lên và làm gì đó điên cuồng, nên chỉ đành miễn cưỡng gật đầu, dù giây phút khi nãy, cô thực sự muốn bỏ chạy khỏi người đàn ông này.
Lý Thần Vũ có thể cưng nựng ngọt ngào vỗ về từng chút một, nhưng cũng có thể giày vò làm đau cô tới thê thảm.
Mặt anh hiện lên chút vui vẻ, mỉm cười dịu dàng ôm lấy cô.
- Xin lỗi em, thật lòng xin lỗi em. Anh sợ mất em, anh sợ em phản bội anh. Kẻ rung động trước là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ai-khong-buong/3490103/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.