Lý Thần Vũ ở phòng ngủ đi ra, Mẫn Tiên hớn hở giơ túi quà lên lắc lắc nhẹ.
- Chị có quà cho cưng …
Cô thấy Lý Thần Vũ đi tới chỗ mình, chậm rãi nhưng ánh mắt phức tạp, mặt không chút biểu cảm.
- Anh sao đ…ấ…y…
Mẫn Tiên chưa nói hết câu, liền bị Lý Thần Vũ giữ cằm hôn lấy. Việc bị hôn bất thình lình thì cô quen rồi, nhưng hôm nay có vẻ khác khác. Lý Thần Vũ dùng sức rất mạnh khiến cô hơi sợ, lại chẳng nói chẳng rằng, còn bản thân cô thì hơi oải vì vừa mới xuống máy bay.
- Nhớ em lắm sao?
Đẩy được anh ra khỏi mình, Mẫn Tiên thỏ thẻ nói nhỏ, nhưng Lý Thần Vũ chỉ cong môi cười, rồi lại lao tới ép cô vào tường.
- Ở bên người khác về vẫn gọi tên anh ngọt ngào thế? Cưng có nhớ anh thật không?
Cô gật đầu, lại thắc mắc:
- Người khác?
Lý Thần Vũ không đáp, áp đảo hôn cô ngấu nghiến. Để cô không chống đối được, anh giữ chặt tay cô lên cao. Túi kẹo rơi mạnh xuống đất, hộp socola bị bung nắp, những viên kẹo tròn bọc giấy bạc lăn ra khỏi túi.
Tay Lê Mẫn Tiên bị đè chặt trên tường, đau tới nhăn nhó. Đôi tay này, không phải mới bị làm đau một lần.
- Buông em r…a, làm…ơn…
Mẫn Tiên không hiểu, Lý Thần Vũ sao có thể lại đáng sợ như vậy. Cô cảm giác mình có hơn tuổi đi chăng nữa, vẫn có những lúc như một con thỏ bị khống chế và giày vò.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ai-khong-buong/3490102/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.