Thái Đường Yến muốn uống bia, hơn nữa chỉ uống trong phòng trọ, chứ ở bên ngoài cô thấy xấu hổ. Uống bia thì uống bia thôi, cạy mở nắp bia, dốc vào miệng tu ừng ực, như thể muốn bù nước vì đã khóc. Thường Minh cố ép cô ăn mấy đũa thức ăn, nếu không lại phải nhập viện tiếp.
"Không sao đâu, tôi có thể uống liên tục năm chai."
Có câu rượu vào lời ra, nhưng Thái Đường Yến uống say cũng chỉ đỏ mặt chứ lời ra chẳng được bao nhiêu.
"Uống rượu là niềm vui, đừng uống vì giải sầu, hôm nay chúc mừng cô, chúc mừng thì phải cạn ly nào —— "
Trời âm u sắp mưa, không khí ngột ngạt, tầng trên cùng lại nóng bức, quạt gió và bia đá cũng không đủ để xua tan hơi nóng, Thái Đường Yến chỉ mặc mỗi áo khoác ngắn, ngả người nằm trên sàn gạch men lạnh như băng. Thường Minh nhập gia tùy tục ngồi trên chiếu, co chân phải lên, dựa vào ghế salon, lần cuối buông thả uống rượu bia phóng túng như thế này là lần tốt nghiệp trung học.
Cô nghiêng người, phần lưng rời khỏi sàn vừa được mình ủ ấm, giơ chai bia lên với anh, giọng say khướt, "Cạn ly..."
Thường Minh duỗi tay cụng chai với cô, coong một tiếng trao đổi giọt nước bám trên thành chai với nhau.
Cổ áo cô trũng xuống, để lộ xương quai xanh trơn láng một bên, cám dỗ vô hình. Thường Minh đưa mu bàn tay lau bia tràn ra ở mép.
"Đủ học phí chưa?"
Người bên kia lại trở nên im lặng.
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-yen/2761715/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.