*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đấu võ đài xong, Võ Lâm Minh chủ mở tiệc mời khách, an ủi quần hùng, cả phủ bận rộn muốn điên. Từ rừng trúc xanh biếc trong sân nhìn ra, nước suối theo hàng ngói đổ xuống như tấm màn, mờ ảo che khuất tỳ nữ rót rượu. Cao lương mĩ vị như mây, nóng hôi hổi, người qua như con thoi thấp thoáng sau cửa sổ lục giác trên hành lang, cửa động uốn lượn hình quạt, bao phủ lấy tiếng huyên náo rung trời ở phương xa.
Nhưng đột nhiên, nha hoàn bưng rượu cùng ngừng lại, ngạc nhiên nhìn Nhị công tử đi trên hành lang.
Nhị công tử tóc buông hờ hững, xiêm y trắng như tuyết, ôm trong lòng một người lạ mặc áo bào lam nhạt, đội mũ rộng vành.
Nhị công tử họ Tư Đồ, tên Nhã, đang tuổi cột tóc, vừa tròn mười bảy mùa xuân. Người cũng như tên, tính tình dịu dàng, tao nhã thanh cao, là người thiện lương nhất trong ba vị công tử. Bình thường nha hoàn vô ý trẹo chân đứt tay, chỉ cần ở trước mặt y, chắc chắn y sẽ tự lấy thuốc chữa thương, giúp nha hoàn bó xương hoặc điểm huyệt cầm máu, còn cho thêm mấy lượng bạc an dưỡng. Nếu nói y háo sắc, y đối với đàn ông cũng vậy, đối với mèo con cún con càng vậy. Cho nên, điều này chỉ có thể thuyết minh, Nhị công tử mùa đông mang quạt giấy này chính xác là ngốc, đọc nhiều sách mụ mị đầu óc, coi tiền như rác, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ve-cong-luoc/117905/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.