Lại là một năm kinh thành chìm trong mưa phùn mịt mù, trên đường tấp nập người cầm ô rảo bước qua lại, thế nhưng cảnh tượng ở đây lại thản nhiên tuyệt đẹp, bên bờ sông các hàng liễu buông xuống xanh biếc động lòng người, ngẫu nhiên có trận gió mạnh thổi qua khiến cho các cành lá mềm mại va đập vào nhau phất lên hệt như nữ tử xinh đẹp với mái tóc thướt tha tuyệt đẹp.. (cái này mình chém tại bản QT hơi khó hiểu TvT)
Mưa phùn mịt mù khiến cho những người đi trên đường theo bản năng liền ổn định lại bước chân của mình cho bớt trơn trượt, nhìn kĩ về phía đám người sẽ thấy ở trong đó có một thân ảnh màu đen lướt qua với thân hình thon dài đĩnh đạc, một thân hắc y, đeo sau lưng chính là một cây kiếm được đựng trong cái vỏ đen nhánh, đầu đội mũ rơm làm cho người ta liên tưởng ngay đến những vị kiếm khách hành tẩu giang hồ sát phạt quả quyết. Hắn bước đi một cách thong thả nhưng lại rất nhanh liền biến mất trong tầm mắt mọi người, giống như một con sói cô độc mà kiêu ngạo vô cùng..
Ảnh Nghị đi vào một khách điếm, tiểu nhị trông coi khách điếm ngẩng đầu, theo bản năng liền đè thấp ngữ khí cung kính hỏi: "Khách quan, ngài nghỉ chân hay là ở trọ?"
"Ở trọ, đem một bầu rượu lên phòng của ta". Ảnh Nghị hơi hơi ngẩng đầu lộ ra khuôn mặt gần như bị che khuất hoàn toàn dưới chiếc mũ, hình dạng ưu nhã, môi không tím mà hồng hào, mũi thẳng, ánh mắt lại sâu đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ve-chi-nguy-trang-thanh-duong/228046/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.