Nghe xong câu chuyện của Như, Toàn loạng choạng bước ra khỏi căn nhà nguy nga. Toàn khuyên cô ta hãy ra đầu thú, khai nhận mọi chuyện để tâm được thanh thản. Như vậy đã rõ, chính Thơ là người đã giết hại Hiếu, gây nên ác mộng bao năm qua cho những con người ở khu trọ này. Cô ta nhốt sống anh ta trong bức tường đó, một hành động quá dã man. Chẳng nhẽ chỉ vì tình người ta có thể hành động như vậy? Liệu còn uẩn khúc gì chăng? Toàn thầm nghĩ...Như vậy giờ chỉ cần tìm được cây ngải, mọi chuyện sẽ kết thúc. Nhưng suốt 20 năm qua, khoảng thời gian quá lâu, liệu cô ta để cây ngải ở đâu? Toàn đang đi trên đường thì đột nhiên chuông điện thoại reo vang...Luống cuống Toàn móc tay vào túi quần rút chiếc điện thoại bấm máy nghe. "Con à! Bác Dung vừa mất rồi. Con qua nhà bác ngay hộ mẹ nhé.."Toàn khựng chiếc xe máy lại. Còn chưa được 49 ngày của Bông mà...?Giữa tâm bão bao nhiêu chuyện xảy ra, Toàn gần như suy nhược, bao ngày qua ăn không ngon ngủ không yên, lại còn chịu đựng áp lực tâm lý quá lớn.Mặc màn đêm đang buông xuống, Toàn phóng xe máy đến thẳng nhà bác họ.Sừng sững giữa nhà là chiếc quan tài mà cách đây có tháng vẫn nằm đó là linh cữu bé Bông.Toàn thực sự không biết nói gì. Mặc dù trong khoảng thời gian sống chung, bác gái có chút định kiến vs Toàn, nhưng dù sao cũng là họ hàng, cũng là người từng cưu mang chăm sóc cho Toàn, Toàn không khỏi xót xa.Toàn vào nhà gặp bác trai. Chỉ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-trung-quy/60261/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.