Trần Tuyệt sau năm ngày vết thương mới khép miệng.
Đồng Vũ Thu sai người đưa tới loại thuốc mỡ tốt nhất, nói là có thể lưu thông máu, coi như thật tâm bồi thường.
Tứ công tử Tinh Thần cũng hạ sốt, dần dần khôi phục thần thái, không còn dáng vẻ ốm yếu nữa.
Cách Dao cùng Quỳnh Ngọc thường xuyên làm bạn bên Trần Tuyệt, lại nhìn không ra Trần Tuyệt có chút khác thường.
Trần Tuyệt cười rộ lên, hàng mi chớp chớp, đôi mắt bán nguyệt hơi nheo lại, đôi đồng tử sáng ngời, trên má ẩn hiện lúm đồng tiền nhàn nhạt
“Cách Nhi, Tiểu Ngọc, các ngươi sao nhìn ta như vậy? Trên mặt ta có dính gì sao?”
Quỳnh Ngọc lấy tay đẩy Cách Dao, Cách Dao trừng mắt liếc y một cái, quay đầu nhìn Trần Tuyệt nói
“A Trần, ngươi thật sự không có việc gì chứ?”
“Không phải vết thương đã tốt lên rồi sao?”
“Ta không nói đến vết thương ”
“Vậy thì là gì?”
Trần Tuyệt nhìn hồ Bích Tâm, ánh sáng nhộn nhạo hạ xuống tầng tầng gợn sóng, tựa như những khối ngọc thách dập dềnh trên mặt nước.
“Trần Tuyệt tâm đã mất, không còn đau thương, các ngươi đừng lo lắng ”
Đang nói, lại thấy một vài gã sai vặt vội vã chạy tới đình Hàm Huy, hướng về phía cầu Thủy Nguyệt.
“Làm sao vậy, có chuyện gì?” Cách Dao chặn một gã sai vặt lại hỏi.
“Hồi bẩm Đại công tử, thiếu gia thiết yến đãi khách ở điện ngoài, mời thương nhân khắp nơi tới bàn chuyện làm ăn”
“Khó trách thiếu gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tran-tuyet/1996628/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.