Anh quên mất rằng tuy vết thương hồi phục không ít những Nam Tịch Viên vẫn còn trong quá trình hồi phục, lúc nãy cô lăn lộn nhiều trên giường như vậy có lẽ là đã động đến vết thương không ít, "Sao em lại không nói sớm?"
Lục Dĩ Thiên chau mày không vui, anh không cần sự cho phép của cô mà đã tự nhiên đưa tay cởi áo cô ra. Nam Tịch Viên đã quá quen với cách hành xử này nên quyết định mặc kệ, cô đáp:
"Nói cho anh thì làm được gì chứ!"
"Lần sau không được như thế."
Lục Dĩ Thiên nghiêm mặt, sau khi đã cởi áo cho cô thì đã cởi luôn quần, xong liền bế cô đứng dậy và đi vào phòng tắm. Những ngày qua Nam Tịch Viên bị anh tắm cho không ít lần nên dần cô cũng không còn e ngại nữa, thay vào đó lại hết sức tự nhiên.
Anh đặt cô xuống bồn nắm và bắt đầu xả nước với độ ấm vừa phải, như thường lệ liền tắm cho cô. Nam Tịch Viên nhìn người đàn ông đẹp như điêu khắc trước mặt mình và đặt ra câu hỏi:
"Vũ Châu Thanh đó là ai vậy, tại sao trước đây tôi không thấy cô ta?"
"Khoảng thời gian trước Vũ Châu Thanh đang sinh sống tại Mỹ, hôm nay mới trở về."
"Thuốc cô ta tiêm cho tôi là tự cô ta chế tạo ra, phải chăng Vũ Châu Thanh đó là một bác sĩ?" Nam Tịch Viên đưa ra suy đoán.
Lục Dĩ Thiên gật đầu, "Đúng vậy, cô ấy phụ trách chữa bệnh cho tôi."
Nam Tịch Viên nghi hoặc, "Anh có bệnh sao?"
"Ừ." Lục Dĩ Thiên vốn không định nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tinh/907182/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.