Nam Tịch Viên nhìn theo bóng lưng kiêu ngạo kia bất giác đôi mắt trở nên đỏ ngầu. Lục Dĩ Thiên lại dám chạm vào cô, lại ức hiếp cô như vậy, món nợ này cô nhất định phải trả!
Ngực cô hiện tại vô cùng đau nhức, Nam Tịch Viên ngồi dậy và cúi đầu xuống nhìn thì mới thấy những vết hôn đỏ mắt in hằn trên nụ hoa của cô. Đếm sơ qua trên hai mươi dấu, dấu nào cũng sẫm đỏ, bên cạnh đó còn có dấu răng, càng nhìn Nam Tịch Viên càng giận dữ.
Từ lúc sinh ra cho đến giờ đây là lần đầu tiên cô lại phơi bày thân thể trước mặt một người đàn ông xa lạ, đã thế lại còn bị Lục Dĩ Thiên chạm vào thân thể ngọc ngà của mình rồi để lại những thứ ghê tởm nhất. Thật sự rất quá đáng!
Khi nãy bị chế trụ nên cô chẳng thể nào thoát thân, Nam Tịch Viên không hiểu vì sao thân thủ của mình cũng không tệ nhưng lúc ấy thân thể cô như nhũn ra, không còn sức phản kháng. Chẳng lẽ đây là điểm yếu thứ ba của cô thật sao?
Tại sao lại có thể chứ!
Tay Nam Tịch Viên cuộn chặt thành nắm đấm, vào chính thời khắc này cô thật sự muốn giết chết Lục Dĩ Thiên.
Nghĩ là làm, Nam Tịch Viên liền tức tốc xuống giường và bước lại tủ quần áo rồi lấy một bộ đồ mới và lẳng lặng đi vào phòng tắm. Cô xả nước lạnh và bắt đầu ngâm mình trong bồn nước không chút hơi ấm kia dù cho cơ thể cô đang run lên bần bật. Dùng tay chà sát những vết hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tinh/245448/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.