Trong khoảng thời gian này đám Kim Nhất thực hiện nhiệm vụ rất nhanh, dưới sự suy đoán của thuộc hạ về kẻ ám toán Nam Tịch Viên, họ nhận ra hướng đạn bay về phía này là ở khách sạn đối diện, khoảng ở tầng ba mươi hoặc bốn mươi. Và Mộc Nhất đã điều tra ra được sự bất thường ở phòng 34, rằng người thuê căn phòng này dùng danh tính giả mạo, vậy nên hướng điều tra của Mộc Nhất đi vào ngõ cụt.
"Gớm thật, rốt cuộc là tay súng bắn tỉa nào đã ra tay nhỉ?" Mộc Nhất giận dữ vì không tìm được giấu vết gì, kể cả vân tay để lại cũng chẳng hề có.
Căn phòng thật sạch sẽ, như chưa từng có người ở vậy, lần này muốn tra ra được gì đó e là khó như lên trời.
Kiểm tra camera cũng vô dụng, chỉ biết đó là một người đàn ông ăn vận kín mít, kể cả lúc bước vào khách sạn hay bước ra cũng đều đeo kính râm, đội nón và mang khẩu trang, chỉ dựa vào thân hình này muốn đoán ra được là kẻ nào thì chẳng phải chuyện dễ!
"Đụng tới Tịch Viên, e là lão đại đã phát điên lên. Không tra được gì cũng phải cố mà tra, nếu không chúng ta sẽ chẳng gánh nổi cơn thịnh nộ của lão đại đâu." Hỏa Nhất đứng bên cửa sổ và quan sát, đây đúng là vị trí đắc địa để ám sát người khác bằng súng bắn tỉa.
Không kém gì Hỏa Nhất và Mộc Nhất, Thủy Nhất cũng đau đầu:
"Tôi đã phái người xem lại camera tuyến đường mà kẻ đó rời đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tinh/2374002/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.