Những người đàn ông khác khi thất tình đa phần sẽ buồn bã, rầu rĩ, không muốn làm gì cả, chán nản, thậm chí là mượn rượu bia để giải sầu. Nhưng Chân Đông Kình hoàn toàn ngược lại, anh ta chẳng những không làm những chuyện vô bổ kia mà còn năng suất hơn, chuyên tâm với công việc của mình.
Chứng kiến Chân Đông Kình không mảy may đến sức khỏe của bản thân, Thương Đô không khỏi lo lắng:
"Lão đại, dù sao anh cũng đã mấy đêm không nghỉ ngơi rồi, hay là anh chợp mắt một tí đi ạ."
"Không sao." Chân Đông Kình đáp lời, ánh mắt không rời khỏi màn hình laptop dù là nửa giây.
"Lão đại, cứ như thế anh sẽ không ổn mất!" Thương Đô sốt ruột không thôi, tính ra cũng lâu lắm rồi hắn mới chứng kiến cảnh Chân Đông Kình cắm đầu vào việc của tổ chức, làm bán sống bán chết như vậy.
"Chú ra ngoài đi, phiền quá!" Tuy câu nói mang ý đuổi nhưng Chân Đông Kình lại không hề tỏ ra tức giận gì, bởi anh ta biết Thương Đô chỉ là đang quan tâm anh ta. Nhưng hiện tại dù là làm gì, anh ta cũng không thể khôi phục lại bộ dạng ban đầu.
Chân Đông Kình chưa từng yêu bất kì một người con gái nào, mà Nam Tịch Viên chính là ngoại lệ của anh ta. Trước kia anh ta còn nghĩ bản thân sẽ có cơ hội, nếu cô rời xa Lục Dĩ Thiên thì bằng mọi giá anh ta cũng sẽ theo đuổi cô đến cùng.
Nhưng khi chứng kiến rõ tình cảm giữa hai người, Chân Đông Kình mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tinh/2373983/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.