"Tôi bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về việc ăn thịt vợ ông."
Hannibal (Thomas Harris)
-----
Mạc Kỳ Yến nín thở, cô cảm thấy nhịp tim đang đập rất nhanh. Không gian của buổi bình minh như rơi vào đêm lạnh...
Mạc cảnh quan thậm chí không nhặt lại mảnh cốc vỡ. Cô ngây người, bần thần, tựa như một điều gì đó vừa cướp đi sinh khí.
"Tại... tại sao cô biết?"
Mạc cảnh quan sau cùng cũng cất lời. Suốt nhiều năm, đây là lần đầu tiên Mạc cảnh quan bộc lộ cảm xúc bất ổn như vậy.
Bác sĩ Tần vẫn đặt nụ cười trên môi. Nhưng ánh mắt đã đanh lại.
Một Mạc cảnh quan ngạo kiều, rất giỏi che giấu tâm tư. Nhưng lại thành ra như hiện tại. Xem ra, có một đoạn ký ức xưa mà Mạc cảnh quan muốn quên đang dần trở lại.
Bác sĩ Tần tự mặc lại áo vest. Cô cất lời:
"Hắn xem mình là một đầu bếp vĩ đại, thậm chí là một vị thánh. Kẻ như vậy không tùy tiện nấu ăn cho người khác đâu. Giấy mời kia hảo tâm như vậy, ngoài người quen ra còn có thể là ai?"
Mạc cảnh quan yếu ớt gật đầu. Không còn thất thần như trước nhưng cảm xúc rất phức tạp. Vài giây, lại khôi phục thần thái của một cảnh sát. Mạc cảnh quan đang tự trách bản thân đã để chuyện cá nhân xen vào vụ án.
Tần Y Lạc không vội cài nút áo vest, cô tiến đến bàn, uống một ngụm cà phê. Rồi tiếp lời:
"Tôi đoán nhé, ngón tay được cắt khi nạn nhân còn sống đúng không?"
Mạc Kỳ Yến siết chặt tay, cô yếu ớt gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-thi/519617/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.