Tại biệt thự nhà Hào, trong phòng khách, mọi người đều nghiêm túc nhìn chiếc điện thoại của Hào đang reo: “When thinking about it, makes me ân to go crazy...Cry as if nobody is around...Please don’t forget. Please don’t forget...I am on/by your side...I love you, can you hear it?...". Ông Chính ra hiệu Hào nghe máy, Hào hiểu ý để điện thoại trên bàn cho mọi người cùng thấy, nghe máy kèm theo bật loa.
- Hello. Xin chào Tổng giám đốc Bùi, anh có nhận ra tôi là ai?
- Phạm Hoàng Băng? – Hào giận dữ nghiến răng nghiến lợi nhắc đến cái tên mà bây giờ cậu hận thấu xương.
- Thật vinh hạnh. Không ngờ Tổng giám đốc Bùi bận trăm công nghìn việc như vậy mà cũng nhớ đến kẻ hèn này – Băng cười to, ra vẻ rất vinh hạnh nói.
Không có thời gian nghe cô ta nói nhảm, Hào đi vào chủ đề chính:
- Rốt cuộc cô muốn sao đây? Là cô đã bắt cóc Quỳnh đúng không?
- Bình tĩnh. Con đĩ đó đúng là đang nằm trong tay tôi, tôi đang chơi đùa với cô ta rất vui đó – Băng vẫn cười hả hê bình tĩnh thuật lại.
Nghe đến đây, Hào càng thêm nóng nảy gầm lên:
- Phạm Hoàng Băng, cô muốn sao đây?
- Đừng nóng nảy vậy chứ. Coi chừng tôi giật mình thì trên khuôn mặt của con kia sẽ có thêm một vết xướt đó nha – Cô ta cười to, khuôn mặt đầy vẻ thắng lợi, đợi cười đủ rồi mới từ từ nói ra điều kiện của mình – Tôi muốn các người chuẩn bị 1 tỷ để chuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tham-yeu-anh/2792172/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.