Trăm ngàn năm qua, hội Bàn Đào không chỉ là thọ yến của Vương Mẫu nương nương, mà đã trở thành yến tiệc quan trọng nhất của thiên đình. Đến lúc đó, cửu tiêu ba mươi sáu lộ thần tiên tề tụ về Dao Trì, vừa chúc mừng sinh thần của Vương Mẫu nương nương, vừa là dịp gặp nhau khó có được
Thịnh yến như thế, Dực San lại là người mới chịu tội trở về, chắc chắn trở thành nhân vật được chú ý và chờ xem chê cười nhiều nhất. Vì thế sáng sớm, Thủy Mặc đã lôi kéo Dực San rửa mặt chải đầu, phục sức trang dung cực kỳ tỉ mỉ, không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào, dù là nhỏ nhất. Tất cả cũng vì câu nói kia “không thể để đám vương bát đản kia chế giễu”
Dực San bình thường không chú ý mấy chuyện này nhưng lần này không muốn bị khinh thường, hơn nữa chắc chắn Phù Tuyên và Nhạc Thác cũng sẽ tham gia, nàng dù thế nào cũng không thể thua khí thế bên ngoài
Vất vả mới trang điểm xong, Dực Lam đã ở bên ngoài gõ cửa “lão muội, không phải ngươi tính chờ hội Bàn Đào tàn cuộc mới ra khỏi phòng chứ?”
Dực San đẩy cửa đi ra ngoài ‘xong rồi”
Dực Lam tựa người vào khung cửa, ngọc quan thúc phát, chiết phiết sinh phong, tiếc rằng phong độ ngời ngời lại bị bộ dáng cà lơ phất phơ của hắn phá vỡ
Dực San đang tính châm chọc hắn, Dực Lam đã nhìn nàng, ngẩn người, nhướng mày nói “hôm nay ngươi muốn được hãnh diện?’
“Là sao?”
Dực Lam đi tới, đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tao-dia-phu/1962031/quyen-2-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.