Ấn Trì yên lặng tháo giày, cởi áo khoác leo lên giường, nằm xuống
“Giường này không nhỏ, ngươi nằm xích vô trong một chút, đừng để lăn xuống giường như sáng nay. Ta nếu đang ngủ mà bị đánh thức thì tâm tình cũng sẽ không tốt”
Ấn Trì yên lặng xích vào trong một chút
Giường này không nhỏ nhưng cũng không lớn, cho nên hắn vừa xích một cái đã xích đến bên cạnh Nghi Địch. Hắn lập tức cương cứng thân mình nằm im, không dám lộn xộn, thầm nghĩ ngày mai phải nhờ Dực San thu thập cho một căn phòng,chuyển ra ngoài
Nghi Địch rốt cuộc cũng hài lòng, không nói gì nữa, có lẽ đã ngủ
Ấn Trì ban ngày tinh thần và thể xác đều bị ép buộc, vừa nằm xuống liền cảm thấy buồn ngủ.
Ngay lúc hắn đang mơ màng sắp ngủ, lại nghe Nghi Địch nói “ta rất thích tiểu thần tiên ngươi”
Trong tiềm thức bị uy hiếp rút gân cạo xương nên Ấn Trì nghe rõ mình trả lời ‘vãn bối cũng rất thích Tư thần’ nói xong liền ngủ
Sáng sớm hôm sau, Ấn Trì tỉnh lại trong tư thế ngày hôm trước
Nghi Địch ngủ say, máo tóc buông xõa vương trên mặt Ấn Trì, cũng hông biết tối hôm qua hắn ngủ trong tư thế nào mà giờ hai tay ôm chặt Ấn Trì, âm thanh hít thở đều đều.
Ấn Trì đưa tay nhẹ vén mái tóc của Nghi Địch, da đầu run lên, nhìn thấy bọn họ đều mặc quần áo thỏa đáng mới thở phào một hơi, tuy nhiên hắn đã thở phào hơi sớm, phải đợi khi hắn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tao-dia-phu/1962004/quyen-2-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.