Cẩu Tử
Oán niệm sâu như thế nào mới trở thành Quỷ Vương, là điều mà người thường nào có thể thừa nhận.
Sáng hôm sau, Trần Sinh tỉnh giấc, mở to mắt nhìn nóc giường, thật lâu sau mới hoàn hồn. Y bỗng nhiên đứng dậy, nắm chặt lấy tay Triệu Ân, úp sấp trên vai hắn gào khóc. Bi thương y cảm thụ cũng không thể bằng được một phần vạn những gì Triệu Ân phải trải qua, trải quả mấy đời mấy kiếp, Triệu Ân phải chống đỡ như thế nào, mới không trở thành ác quỷ không có ý thức, chỉ làm theo bản năng.
Triệu Ân si ngốc nhìn Trần Sinh chăm chú, vòng cánh tay quanh eo y, nói: “Cuối cùng ta cũng chờ được ngươi như đã hẹn.”
Trần Sinh khóc rống hồi lâu, lòng còn sợ hãi mà vuốt ngực, dường như còn có thể cảm giác được khổ sở mang trong mình kịch độc.
Triệu Ân an ủi y, Trần Sinh chùi nước mắt, chân thành nói: “Trước kia là ta ngu dốt, cho rằng quỷ trong thiên hạ đều giống nhau, hiện giờ cùng ngươi ở chung lâu ngày, biết được ngày trước mình vô tri ngu muội. Thì ra trước nay không phải lệ quỷ nào cũng giống nhau.”
Nghĩ tới nghĩ lui, y dứt khoát cắn răng nói: “Triệu Ân, bây giờ ta nói lên lời thật lòng, từ lần đó không nơi nương tựa, trong lòng liền nảy sinh ý niệm hâm mộ ngươi, nhưng ta không thể phân biệt được là cảm giác của ta hay là do bị ký ức của Trường Sinh ảnh hưởng. Ngươi cho ta chút thời gian, để ta suy nghĩ rõ ràng.” Y không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-sinh/2420531/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.