Sau đó, cha òa khóc nức nở, còn tôi thì không. Tôi chỉ im lặng rơi nước mắt, không la lối, không quát tháo như tôi của thường ngày. Mẹ tôi ra đi như vậy, không mở mắt, không mở miệng nói gì với tôi cả. Sau khi mẹ mất, tôi và cha sống cùng nhau. Ông đã hứa sẽ không tái hôn để có thể ở bên cạnh chăm sóc tôi mãi mãi. Tôi nghĩ rằng cuộc sống của mình vẫn còn rất tốt đẹp, không lo cái ăn, cái mặc, không lo cảnh lang thang ngày này tháng nọ. Nhưng cho đến một ngày, tôi dường như dần dần trở thành một kẻ lang thang, không cha không mẹ thật rồi. Vào năm tôi 16 tuổi, cha dẫn về một người đàn bà, còn có cả con ruột của cha và bà ấy, không phải một người con mà là hai người con. Cha của tôi tuyên bố sau này tôi sẽ cùng họ sống dưới một mái nhà. Ông dường như đã quên đi lời hứa với tôi khi mẹ vừa mất. Ông không quan tâm đến vẻ mặt uất ức, căm ghét của tôi. Nhưng chỉ cần nhìn vào những đứa trẻ ấy, tôi đã biết ông đã quên đi lời hứa đó từ lúc nào hay nói đúng hơn, ông chưa bao giờ muốn thực hiện lời hứa đó. Bởi vì một đứa chắc cũng tầm hai ba tuổi gì đấy, còn một đứa chắc đã được vài tháng đang được bà ấy bế trong lòng. Từ ngày hôm đó, tôi bắt đầu có hành vi ngỗ ngược, chống đối hết tất cả mọi thứ. Cha cũng nhiều lần khuyên răn lại tôi nhưng tôi không bao giờ để vào tai một chữ nào của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-sat-nham-ac-ma/3552815/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.