Nắng mai vàng nhẹ, chân trời quang đãng, không chút bóng mây. Khí trời mùa hè dần dần tan biến, những ngày qua thời tiết cũng dần bước vào cái mát lạnh của đầu thu. Mà vào buổi sáng sớm ở đây sẽ hơi se lạnh, tẩm điện bên cạnh ngôi vườn Hà Vũ Các, qua giờ Mẹo thị nữ sẽ liền bắt đầu ra vào để làm công việc phục vụ.
Ngôi vườn này bình thường rãnh rỗi quận chúa Tấn An sẽ ra đây vẽ tranh gãy đàn, trong vườn trồng đầy cây đào, bình thường ba bốn tháng sẽ trổ bông một lần từng cụm như những rặng mây màu, cánh hoa rơi rụng như mưa, liền tựa như căn gác nơi quê nhà nên gọi Hà Vũ Các.
Vào thời điểm này vườn đào đã được hái hết quả, chỉ còn lại một vườn xanh um chậm rãi chập chờn đung đưa trong gió. Chúng thị nữ cuốn rèm ngoài hiên lên, sau đó cúi đầu yên lặng lui xuống. Trên lầu tĩnh lặng, chỉ có nữ tử đứng một mình trước kệ sách, cả người ăn vận một bộ cung phục màu sắc cỏ hoa, bàn tay trắng nõn nà ẩn hiện dưới lớp vải tơ lụa, tao nhã phiêu dật quả thật rất giống nàng tiên giáng trần.
Nàng lấy một bức tranh cuộn mở ra, bên trên hiện lên bút họa tinh xảo. Bức tranh hẳn cũng đã vài năm tuổi, vẽ một người mặc áo xanh cầm kiếm, bên dưới nón trúc mang một gương mặt còn non nớt, hai mắt đang nhìn thẳng, khóe miệng ngậm ý cười.
Trữ Thanh Ngưng ngắm nhìn rất lâu, trong đôi mắt phượng thoáng có chút ưu tư, đạm đạm như mây mù, khó thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-sat-doi-tuong-la-ho-ly/195898/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.