Đi tới trước bàn, ta mở lồng thức ăn, sau đó lấy trái dưa lưới đặt lên khay. Hai mắt quận chúa rõ ràng rực sáng, có thể do cảm thấy mới lạ, lúc này nàng liền nghiêng người về trước ngóng xem, còn chưa đợi ta chuẩn bị xong đã liền tiến lên, tự động thủ, ngón tay thon thả trắng nõn nhẹ nhàng mở nắp trái dưa lưới.
Kèm theo tiếng động, là nhiệt khí thoáng bốc lên, làn khói mỏng bốc lên tràn đầy trước mặt, dung nhan tuyệt sắc nào đó cũng mơ hồ hòa hợp với màn sương, nhưng cách một tầng khói mờ vẫn có thể thấy được nụ cười nhẹ của nàng.
"Có vẻ cũng không tồi."
Giọng nói trong vắt như khe suối kèm theo chút âm vui thích, khiến người nghe cảm thấy hết sức thoải mái, khóe môi cũng không nhịn được muốn cong lên theo.
Tiếp xúc nàng ta mới phát hiện quận chúa Tấn An ở trong phủ luôn rất tùy ý. Vốn sống trong cảnh đẹp ý vui, nên trên gương mặt nàng ta thường xuyên hiện lên nụ cười, đối đãi người luôn mang dáng vẻ thân thiện lễ độ, với chuyện này mà nói rất hiếm thấy trong hoàng tộc, chẳng trách trong phủ ai cũng rất mực trung thành với nàng. Nếu không phải ta có mục đích khác, sợ rằng cũng sẽ sinh ra hảo cảm với nàng đi.
Ta thoáng tỉnh lại, hai tay dâng lên muỗng sứ lót trên miếng khăn tay.
Ngoài dự liệu, quận chúa lại không tiếp nhận, mà đôi môi mím thẳng nhìn ta, đôi mắt phượng hẹp dài khẽ híp lại, cười như không cười, giống như một con hồ ly xảo huyệt đang mưu đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-sat-doi-tuong-la-ho-ly/195897/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.