Thi thủy dâng đến,từ từ bao trùm lấy trầm thiên phàm,còn đôi tay moi trong lồng ngực của vũ minh uyên,lúc này tỏa ra rất nhiều tích thi khí
Những tích thi khí này dường như là có một sưc mạnh chiếm đoạt,làm cho thi thủy chảy ra từ trong người vũ minh uyên mất khống chế chảy ngược lại,cuồn cuộn quay về trong cơ thể,cõn vũ minh uyên lúc này vẫn gào thét đau đớn
Thi thủy cuồn cuộn,dưới sự ảnh hưởng của tích thi khí,trở nên càng ngày càng dính
Những thi thủy màu đen,chúng bắt đầu chảy chậm lại,dưới ảnh hưởng của tích thi khí,từ từ hóa thành máu tươi trong bộ xương của vũ minh uyên,rồi hóa thanh da thịt
Đợi đến một lúc nào đó,thi thủy trên người vũ minh uyên ko còn thấy nữ,lại biến thành một hình hài con người thật sự
Trầm thiên phàm từ từ buông tay ra,trên khuôn mặt ông ra,mồ hôi ko ngừng toát ra,dường như đã tiêu hao hết sức mạnh,ông ta lùi về sau một bước,loạng choạng ngã ra đất
“ có lại xác thịt,ko hải là một chuyện dễ”
Trầm thiên phàm từ từ ngồi trên mặt ất,âm khí bắt đầu tiến tới ông taoong ta ngẩng đầu nhìn vũ minh uyên,nói
Dưới sự ảnh hưởng của tích thi khí,vũ minh uyên vốn dĩ đang chìm trong thi thủy,lúc này đã có lại xác thịt,nhưn ánh mắt ông ta nhìn trầm thiên phàm lại ko có chút cảm kích nào,ngược lại có chút thù hận
“ thù giết ttiên phụ,bản tôn cả đời này cũng ko quên,trầm thiên phàm,hôm nay ngươi trả lại xác thịt cho ta,nhưng ngày nào đó bản tôn nhất định sẽ dùng máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986224/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.