“ vãn bối bái kiến quỷ mộ môn chủ”
Nhìn thấy người đàn ông tạo thành từ thi thủy này,tôi vội vàng cung kính nói
Người đàn ông này từ từ nhìn về phía tôi nói : “ đỗ minh,ngươi rời khỏi đây trước đi,chuyện của ta và âm quan môn chủ,vẫn chưa xong”
Vẫn chưa xong?
Nghe xong,trong lòng tôi hoảng hốt,lẽ nào hai người vẫn còn muốn đánh nhau
Nghĩ đến đây,tôi ko dám do dự nữa,vội vàng trốn về phía sau
“ vũ minh uyên,trận chiến vừa nãy,ngươi vì sao ko sử dụng toàn lực,hay là bởi vì ngươi thật sự đã già rồi,không thể dùng sức mạnh uyên thâm nữa”
Trầm thiên phàm ngôi trên mặt đất nói,ông ta ngẩng đầu nhìn người đàn ông vừa lùn vừa béo kia,nói những câu mà tôi nghe ko hiểu
“ tự thân cổ thành ( tuyệt chiêu của quỷ mộ môn chủ0 có sức mạnh rất lớn,nhưng thân lại dính lời nguyền 60 năm,làm cho ta đến nay ko lấy lại được xác thịt”
Vũ minh uyên từ từ nói,thi thủy không ngừng chảy ra từ trên người ông ta
“ nhung ngươi hiểu rằng,hôm nay,lúc này,nếu như thật sự đạo môn của ngươi và ta quyết đấu,sấm sét của ngươi so với ta,chắc chắn sẽ thất bại” trầm thiên phàm nói,trong âm thanh có sự lạnh lẽo ghê người
“ trầm thiên phàm,ngươi nếu như đã đến nói chuyện hòa hảo với bản tôn,lại còn muốn bản tôn dùng sức mạnh uyên thâm chiến đấu với ngươi,rốt cuộc là vì cái gì?” vũ minh uyên bình đạm nói
Trầm thiên hàm từ từ quay đầu lại,nhìn về phía dốc núi phía xa mà tôi đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986222/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.