“ cao tăng,cao tăng xin dừng bước”
Giác bi cao tăng sau khi hút hết thi độc,tinh khí của ông ấy sớm đã không còn như lúc trước,nhìn bóng dáng chập chững cua ông ấy,tooi vội vàng chạy lên,nói với ông ấy
Giác bi cao tăng dừng bước chân lại,quay đầu nhìn tôi nói : “ không biết thí chủ còn gì không?”
“ giác bi cao tăng,bây giờ ngài đi với tôi,tôi đưa ngài đi gặp một vị tiền bối,năng lực của ông ta thông thiên,nhất định có thể giải được thi độc trên người ngài” tôi nói
Trầm thiên phàm,đúng vậy,trầm thiên phàm tuyệt đối có khả năng này,tôi tuyệt đối sẽ khôn để giác bi cao tăng vì tôi mà chết,bằng không tôi chỉ sợ sẽ muôn đời hối hận
Nhưng mà,giác bi cao tăng lắc đầu nói : “ thi độc không phải là độc,thế gian này độc nhất,chính là lòng người”
“ bần tăng nguyện lấy hết thi độc trên người thí chủ,bản thân ắt có cách giải độc,xin thí chủ yên tâm” giác bi cao tăng nói
Nghe xong,trong lòng tôi cũng đỡ hơn phần nào,nếu như giác bi cao tăng có cách giải độc,trong lòng tôi cũng nhẹ nhõm hơn phần nào
“ vậy..nếu mà như thế,vãn bối xin cảm ơn cao tăng,đợi sau khi vãn bối xử lí xong chuyện của bản thân,vãn bôi nhất định ẽ đi đến chùa tạ ơn,cùng với xin lỗi” tôi chắp tay thành khẩn nói
Giác bi cao tăng gật đâu nhẹ,cũng ko nói thêm gì nữa,tiếp tục đi ra khỏi trường học,biến mất ở phía trước
Giác bi cao tăng đi rồi,cảnh sát cũng bắt đầu bận rộn xử lí những chuyện còn lại,ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986186/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.